Những Gam Màu Cuộc Sống
Con đường có lá me bay .... nhớ quá Sgon , Saigon yêu thương .
Thứ Ba, 20 tháng 8, 2013
Như không
như không,
gõ cửa nhà em
giật mình, sương rụng
bên thềm ban mai
như không,
tay lại cầm tay
lũ chim, ríu rít hiên ngoài vắng tanh
như không,
đôi mắt nhìn anh thiên hà, chớp tắt
xoay quanh địa đàng
như không,
con bướm bàng hoàng
nhịp cuồng, luân vũ chạm nguồn hư vô
ví như, không thể vẩn vơ
thì thôi, chim mộng bay về, ngủ say
đêm nầy, còn chút rủi may
như không, em chợt hoài thai nỗi buồn.
Âu Thị Phục An
Chủ Nhật, 18 tháng 8, 2013
CÂU CHUYỆN QUANG MINH - HỒNG ĐÀO
PV: Cả hai anh chị đều xuất thân từ trường kịch nghệ, và lúc ấy chắc anh chị không nghĩ đến việc mình là sẽ những “danh hài”?
-Đáp: Đúng vậy anh ơi!
Ngày xưa Quang Minh là một “kép đẹp” của đoàn Kim Cương và Bông Hồng (từ năm 1984), còn Hồng Đào là một “kịch sĩ” đóng đủ thứ vai.
Chính vì nhu cầu ở hải ngoại, tụi em phải chuyển qua đóng hài, lúc đầu đóng ngượng muốn chết, dần dà rồi quen, chứ thực sự đó không phải là sự lựa chọn của mình.
Chính vì thế mà tụi em vẫn mơ có một sân khấu kịch, để trình diễn các vở kịch dài, vì đó là sở trường lúc vào nghề của hai đứa.
PV: Nhiều người nói là Hồng Đào diễn hay hơn Quang Minh, điều này do tài nghệ hay do kịch bản?
-Đáp: Quang Minh xác nhận là Hồng Đào hay hơn Quang Minh về “tài nghệ”, bởi lý do là vì Hồng Đào có nhiều tài hơn, có khả năng nói 3 thứ tiếng 3 miền Trung Nam Bắc, rồi lại đóng được từ vai trẻ đến già, còn em thì phải khó khăn lắm mới nhập vai được.
PV: Chị “đóng đủ thứ vai”, và thành công nhiều trong vai các bà mẹ.
Chị “quen” đóng vai Mẹ của Quang Minh, vậy ở nhà chị có “nhập vai” luôn như vậy không?
Đáp:
- Câu này không biết nói sao, nhưng ở đây có mặt Quang Minh nè, Hồng Đào cũng xin tiết lộ là “ngài” này rất có máu “gia trưởng”, cái gì cũng sai, cái gì cũng bảo.
Cái gì Hồng Đào cũng phải mang vào đến tận giường để “ngài” hưởng dụng, nói ra chắc hổng ai tin, nhưng đó là sự thật.
Hỏi: Điều đó chứng tỏ Hồng Đào “yêu chồng” nhiều hơn Quang Minh “yêu vợ”.
Như vậy chị có cảm thấy thiệt thòi điều gì không?
Đáp: Thiệt thòi quá nhiều rồi anh ơi! Ngay từ khi yêu ổng là em đã “lép vế” rồi, “yêu một chiều” rồi!
Chỉ có cái là vợ chồng cùng nhà cùng nghề nên việc tập dợt dễ dàng và mau chóng ăn ý hơn là tập với người ngoài, nên mình cũng quên đi những cái “thiệt thòi” khác mà mình đã phải chịu đựng.
PV: Gần đây có nhiều “tin đồn” là Quang Minh và Hồng Đào sẽ chia tay? Chuyện này thực hư thế nào?
Đáp: Chuyện đó chắc bắt nguồn từ một câu trả lời “hớ” của Hồng Đào trên chương trình Thúy Nga Paris, khi ấy chị Kỳ Duyên hỏi “hai người tập tuồng như thế nào?”
Thay vì nói “tụi em ở chung nhà và gần nhau”, thì lại nói lộn là “nhờ tụi em ở gần nhà...” nên sau chương trình ấy nhiều người gọi điện thoại đến hỏi tụi em “ly thân bao lâu rồi?”, vì ở “gần nhà” thì là hai nhà khác rồi còn gì! Nói chung là vì do khán giả quá quan tâm tới mình nên thêu dệt đủ thứ chuyện, chứ thực sự thì...
Hỏi: Thì... hai người “vẫn ở gần nhà”?
Đáp: Không! em bảo đảm với anh là tụi em “vẫn ở chung nhà” và “chung” đủ thứ cho đến lúc này, còn tương lai thì... “chưa biết ra sao ngày sau...” (cười).
Chị sang Mỹ năm 1994 theo diện H.O, còn Quang Minh đến Cali theo một diện khác vào năm 1990.
Chị nói gì về thời gian gần 4 năm xa cách ấy?
Đáp: Chúng tôi quen biết và từng diễn chung tại Saigòn trước khi đến Mỹ, vì hoàn cảnh mà kẻ đến trước người đến sau, nhưng rồi định mệnh lại nối kết lại hai đứa.
Tôi cho là định mệnh, bởi nếu Quang Minh không chờ thì chắc giờ này hai chúng tôi đã là 2 người khác rồi.
PV: Như vậy “hai đứa” đã “yêu” nhau chưa trong thời gian còn ở Việt Nam?
Đáp: Yêu “đậm” rồi chứ. Các cụ mình đã bảo “tình cũ không rủ cũng đến” mà anh.
PV: Gần đây có nhiều khán giả nghĩ Quang Minh là dân “gay”.
Chị thấy sao?
Đáp: Ông ấy “cong” khi ở trong nhà, nhưng khi ra đường gặp cô nào đẹp là “thẳng băng” à...Quang Minh nói chen vào: “Chả là vì em nhập vai quá đó anh.
Khi kịch bản có vai “bóng” là em lại phải nghiên cứu cho thật kỹ tâm lý và hình dáng đi đứng của nhân vật.
Nên khi em diễn là người xem thấy “y chang” liền hà, vì thế có tới 90% khán giả nghĩ em là dân “gay” thứ thiệt, chứ không phải chỉ là “hàng giả” trên sân khấu.
Hỏi: Gần đây thấy anh chị cho 2 đứa con xuất hiện trên sân khấu. Bộ anh chị muốn tụi nhỏ nối nghiệp sao?
Đáp: Nói gì thì nói, cái nghề nào mình thích thì mình mới làm.
Tụi em cũng vậy, coi như “nghiệp” luôn rồi, còn về phần 2 đứa con (9 tuổi và 14 tuổi) tụi em không ép, nếu nó thích thì theo.
Đứa lớn thì không “mặn mà” lắm, nhưng đứa em thì “chịu” diễn lắm, thích diễn lắm, vì thế khi cần vai thế hệ “thứ ba” là tụi nó xung phong nhận liền.
PV : Anh chị đi lưu diễn hoài, hai đứa nhỏ ai trông?
Đáp: Rất may tụi em có bà ngoại trông nom dùm hai đứa. Anh thấy đó, tụi nó nói tiếng Việt, diễn tiếng Việt rất chuẩn, là nhờ bà ngoại hết đó anh.
PV:
Chị chỉ sinh có hai “công chúa”, vậy chị có sợ anh ấy “tìm” thêm một “hoàng tử” ở đâu đó không?
Đáp:
- Ông ấy muốn kiếm ở đâu thì kiếm, chứ Hồng Đào hết “trứng” từ lâu rồi! (cười).
- Em nhân “vụ” này cũng xin phản đối mấy ông cứ đòi con này con kia, con nào chẳng là con (trừ phi đó là con hàng xóm), ra tới hải ngoại này rồi mà còn giữ cái chuyện “nối dõi tông đường” và phân biệt phái tính thì e “không hạp với trào lưu thế giới” đâu à nghe!
theo VN Uc'chau.
2007
-Đáp: Đúng vậy anh ơi!
Ngày xưa Quang Minh là một “kép đẹp” của đoàn Kim Cương và Bông Hồng (từ năm 1984), còn Hồng Đào là một “kịch sĩ” đóng đủ thứ vai.
Chính vì nhu cầu ở hải ngoại, tụi em phải chuyển qua đóng hài, lúc đầu đóng ngượng muốn chết, dần dà rồi quen, chứ thực sự đó không phải là sự lựa chọn của mình.
Chính vì thế mà tụi em vẫn mơ có một sân khấu kịch, để trình diễn các vở kịch dài, vì đó là sở trường lúc vào nghề của hai đứa.
PV: Nhiều người nói là Hồng Đào diễn hay hơn Quang Minh, điều này do tài nghệ hay do kịch bản?
-Đáp: Quang Minh xác nhận là Hồng Đào hay hơn Quang Minh về “tài nghệ”, bởi lý do là vì Hồng Đào có nhiều tài hơn, có khả năng nói 3 thứ tiếng 3 miền Trung Nam Bắc, rồi lại đóng được từ vai trẻ đến già, còn em thì phải khó khăn lắm mới nhập vai được.
PV: Chị “đóng đủ thứ vai”, và thành công nhiều trong vai các bà mẹ.
Chị “quen” đóng vai Mẹ của Quang Minh, vậy ở nhà chị có “nhập vai” luôn như vậy không?
Đáp:
- Câu này không biết nói sao, nhưng ở đây có mặt Quang Minh nè, Hồng Đào cũng xin tiết lộ là “ngài” này rất có máu “gia trưởng”, cái gì cũng sai, cái gì cũng bảo.
Cái gì Hồng Đào cũng phải mang vào đến tận giường để “ngài” hưởng dụng, nói ra chắc hổng ai tin, nhưng đó là sự thật.
Hỏi: Điều đó chứng tỏ Hồng Đào “yêu chồng” nhiều hơn Quang Minh “yêu vợ”.
Như vậy chị có cảm thấy thiệt thòi điều gì không?
Đáp: Thiệt thòi quá nhiều rồi anh ơi! Ngay từ khi yêu ổng là em đã “lép vế” rồi, “yêu một chiều” rồi!
Chỉ có cái là vợ chồng cùng nhà cùng nghề nên việc tập dợt dễ dàng và mau chóng ăn ý hơn là tập với người ngoài, nên mình cũng quên đi những cái “thiệt thòi” khác mà mình đã phải chịu đựng.
PV: Gần đây có nhiều “tin đồn” là Quang Minh và Hồng Đào sẽ chia tay? Chuyện này thực hư thế nào?
Đáp: Chuyện đó chắc bắt nguồn từ một câu trả lời “hớ” của Hồng Đào trên chương trình Thúy Nga Paris, khi ấy chị Kỳ Duyên hỏi “hai người tập tuồng như thế nào?”
Thay vì nói “tụi em ở chung nhà và gần nhau”, thì lại nói lộn là “nhờ tụi em ở gần nhà...” nên sau chương trình ấy nhiều người gọi điện thoại đến hỏi tụi em “ly thân bao lâu rồi?”, vì ở “gần nhà” thì là hai nhà khác rồi còn gì! Nói chung là vì do khán giả quá quan tâm tới mình nên thêu dệt đủ thứ chuyện, chứ thực sự thì...
Hỏi: Thì... hai người “vẫn ở gần nhà”?
Đáp: Không! em bảo đảm với anh là tụi em “vẫn ở chung nhà” và “chung” đủ thứ cho đến lúc này, còn tương lai thì... “chưa biết ra sao ngày sau...” (cười).
Chị sang Mỹ năm 1994 theo diện H.O, còn Quang Minh đến Cali theo một diện khác vào năm 1990.
Chị nói gì về thời gian gần 4 năm xa cách ấy?
Đáp: Chúng tôi quen biết và từng diễn chung tại Saigòn trước khi đến Mỹ, vì hoàn cảnh mà kẻ đến trước người đến sau, nhưng rồi định mệnh lại nối kết lại hai đứa.
Tôi cho là định mệnh, bởi nếu Quang Minh không chờ thì chắc giờ này hai chúng tôi đã là 2 người khác rồi.
PV: Như vậy “hai đứa” đã “yêu” nhau chưa trong thời gian còn ở Việt Nam?
Đáp: Yêu “đậm” rồi chứ. Các cụ mình đã bảo “tình cũ không rủ cũng đến” mà anh.
PV: Gần đây có nhiều khán giả nghĩ Quang Minh là dân “gay”.
Chị thấy sao?
Đáp: Ông ấy “cong” khi ở trong nhà, nhưng khi ra đường gặp cô nào đẹp là “thẳng băng” à...Quang Minh nói chen vào: “Chả là vì em nhập vai quá đó anh.
Khi kịch bản có vai “bóng” là em lại phải nghiên cứu cho thật kỹ tâm lý và hình dáng đi đứng của nhân vật.
Nên khi em diễn là người xem thấy “y chang” liền hà, vì thế có tới 90% khán giả nghĩ em là dân “gay” thứ thiệt, chứ không phải chỉ là “hàng giả” trên sân khấu.
Hỏi: Gần đây thấy anh chị cho 2 đứa con xuất hiện trên sân khấu. Bộ anh chị muốn tụi nhỏ nối nghiệp sao?
Đáp: Nói gì thì nói, cái nghề nào mình thích thì mình mới làm.
Tụi em cũng vậy, coi như “nghiệp” luôn rồi, còn về phần 2 đứa con (9 tuổi và 14 tuổi) tụi em không ép, nếu nó thích thì theo.
Đứa lớn thì không “mặn mà” lắm, nhưng đứa em thì “chịu” diễn lắm, thích diễn lắm, vì thế khi cần vai thế hệ “thứ ba” là tụi nó xung phong nhận liền.
PV : Anh chị đi lưu diễn hoài, hai đứa nhỏ ai trông?
Đáp: Rất may tụi em có bà ngoại trông nom dùm hai đứa. Anh thấy đó, tụi nó nói tiếng Việt, diễn tiếng Việt rất chuẩn, là nhờ bà ngoại hết đó anh.
PV:
Chị chỉ sinh có hai “công chúa”, vậy chị có sợ anh ấy “tìm” thêm một “hoàng tử” ở đâu đó không?
Đáp:
- Ông ấy muốn kiếm ở đâu thì kiếm, chứ Hồng Đào hết “trứng” từ lâu rồi! (cười).
- Em nhân “vụ” này cũng xin phản đối mấy ông cứ đòi con này con kia, con nào chẳng là con (trừ phi đó là con hàng xóm), ra tới hải ngoại này rồi mà còn giữ cái chuyện “nối dõi tông đường” và phân biệt phái tính thì e “không hạp với trào lưu thế giới” đâu à nghe!
theo VN Uc'chau.
2007
Bún cá lóc đất phương Nam
Do vừa có bờ biển dài, vừa có đồng bằng rộng lớn sâu
trong nội địa. Ngoài các món ăn biển đặc sắc, Kiên Giang còn có những
món ẩm thực cá đồng độc đáo…; bún cá Kiên Giang có những đặc trưng khác
với nhiều nơi.
Dù là món ăn dân dã nhưng kỹ thuật chế biến khá công
phu, và các bạn thử xắn tay áo vào bếp: Mua cá lóc tươi sống khoảng non
1kg/con trở lại. Làm cá, rửa sạch, cắt, làm hai khúc: đầu và đuôi.
Đầu
cá cắt rời với nguyên bộ lòng. Rạch bao tử, lấy thức ăn ra, chà muối,
rửa sạch.
Tránh không để vỡ mật, giập gan thì bộ ruột mất ngon, bộ ruột
cá là phần ngon nhất!
Cá đem hấp bằng xửng để nước ngọt trong cá chảy
xuống nồi nước lèo bên dưới.
Khi thấy cá chín nhăn da thì vớt ra, gợt bỏ
da, vẽ cá ra từng miếng bằng ngón tay để riêng.
Tiếp theo, sử dụng loại
tép to bằng ngón tay còn tươi (sú hoặc tôm sắt) rửa sạch, lột vỏ, bỏ
đầu, ướp gia vị... trụng chín cho tép săn lại múc ra tô để nguội.
Người
ta, cho tôm khô vào bọc vải sạch nấu sôi với nước lèo để tăng vị thơm
ngọt.
Nước lèo phải trong, ngọt nước và có hương vị mặn mà, khi sa mưa
xuống, cá lóc đồng thường có trứng, người ta cà nhẹ cho trứng tơi ra,
cho vào nồi nước lèo, trứng nổi lên từng hạt nhỏ kết váng vàng tươi
trông hấp dẫn! Cũng có thể để nguyên cặp trứng vàng óng.
Rau muống chẻ, giá sống, bắp chuối bào sắp dưới đáy tô.
Cho một vốc bún sợi nhỏ vào tô, chế nước lèo thật nóng vào, chắt ráo
nước, sau đó cho cá và tép lên trên, đổ nước lèo nóng ngập tô, một ít
hành lá tươi xanh xắt hột lựu.
Ngắt vài cọng rau răm rải lên mặt với vài
lát ớt đỏ.
Nêm bún bằng nước mắm ngon Phú Quốc mới đúng điệu, làm tăng
hương vị tô bún cá và có thể vắt chanh tuỳ thích.
Ở thành phố Rạch Giá, hoặc các chợ huyện, thị trấn của
Kiên Giang, bún cá hầu như có bán suốt ngày ở trước các nhà lồng chợ
hoặc các vỉa hè nơi đông dân cư.
Hiện nay mỗi tô bún thường khoảng
15.000 – 20.000 đồngvn /tô.
Những tô bún thơm ngon, bốc khói nghi ngút là
món ẩm thực mà du khách và người dân địa phương rất ưa thích. Bạn có thể
lai rai bún cá với ít rượu đế hóng gió biển, cảm nhận sự thú vị trong
một buổi chiều nơi cuối đất phương Nam.
Đặng Hoàng Thám
@@ Uh ,tks t/g ,ngon qua' !
Gửi em, cô gái nhỏ!
Tôi xin phép gọi em như thế, không hẳn vì tuổi tác em nhỏ hơn tôi. Bởi vì tôi xem em như em gái, một người em gái thật sự.
Cô gái nhỏ! Tôi biết em đủ lâu để có thể cảm nhận những thay đổi từng ngày trong em. 8 năm qua, em trưởng thành hơn nhiều so với lúc tôi quen em. Đã có lúc mất hẳn liên lạc với em, nhưng tự thâm tâm mình, tôi vững tin rằng em đang sống rất tốt.
Em đã chứng minh em sống ổn qua những thất bại đầu đời. Tôi từng thấy em vật vã đau đớn như thế nào, đã gắng gượng ra sao qua để bước qua những nỗi đau đó. Cuộc sống quả thật không dễ dàng. Tôi không muốn em phải đau thương như thế khi còn quá trẻ. Nhưng nhờ có đó mà em đã trưởng thành hơn nhiều. Nhiều hơn tưởng tượng của tôi.
Tôi không bao giờ quên được hình ảnh em khóc ngất vì một người em yêu thương. Đời tôi chứng kiến nhiều cô gái rơi nước mắt, nhưng có lẽ em là người làm tôi ghi nhớ sâu sắc nỗi đau mà em mang lúc ấy. Tôi từng thấy ái ngại, không biết liệu em có vượt qua nỗi đau đó không. Liệu em có biến thành con người khác. Tôi sợ, em khác quá, tôi không nhận ra!
Tôi liên lạc với em sau một khoảng thời gian dài mất liên lạc. Vì cuộc sống của tôi cũng có nhiều đổi thay. Tôi cũng ích ký, nên tự lúc nào tôi bỏ quên em. Tôi xin lỗi!
Em giờ thật sự rất khác. Có lẽ những thay đổi trong em chỉ có những ai từng chứng kiến mới hiểu rõ như thế nào. Em khác xưa, nhiều đến mức tôi sợ mình nhầm người. Vẫn nụ cười đó, khuôn mặt đó, nhưng em đã khác rất nhiều.
Tôi cảm nhận rõ ràng sự thay đổi trong em. Biết nói thế nào nhỉ? Tôi thấy buồn nhiều hơn vui.
Tôi không rõ sau những đau thương đó em đã đứng lên như thế nào. Sau đó em còn đối mặt với những chuyện gì, quả thật tôi không rõ, nhưng tôi đọc được sự lạnh lùng trong mắt em. Mọi câu nói của em, nghe có vẻ rất vui, nhưng đều chứa đựng một hàm ý nào đó. Em không còn sự vui vẻ, ngây thơ ngày đó. Thay vào đó là sự trải nghiệm và nghi ngờ mọi thứ.
Tôi từng mong cuộc đời dạy em nhiều điều, nhưng không hề mong cuộc đời dạy em mất niềm tin vào người khác. Sự hồ nghi sẽ làm em sống khổ sở đấy, cô gái nhỏ ạ!
|
|
Tôi xin lỗi vì vô tình lật lại quá khứ của em. Có lẽ bản thân em cũng mong quên đi những ngày tháng đó. Tôi xin lỗi vì gợi em nhớ nhiều điều, nhưng tôi tin em sẽ vững tin vào bản thân mình hơn. Tôi biết em đang yêu một người. Tôi thấy em hạnh phúc. Chẳng phải như thế đã quá đủ rồi sao?
Cô gái nhỏ! Tôi mong em đừng bị ám ảnh bởi quá khứ đã qua. Hãy dành cho người hiện tại tất cả tình yêu và niềm tin. Đặt tất cả vào trái tim mình, em hiểu không? Sự hồ nghi sẽ vô tình giết chết tình yêu của em. Đến một lúc nào đó, tình yêu của em lớn đến mức em cảm thấy an tâm và có thể bao dung với tất cả mọi thứ. Tôi thật sự mong như thế!
Đừng so sánh chàng trai hiện tại của em với bất kỳ ai khác. Cuộc sống không có người thứ hai giống chàng trai ấy. Thế nên em hãy yêu thương hết mực, trân trọng và giữ gìn.
Chàng trai ấy không có lỗi, em không có lỗi, quá khứ không có lỗi, em biết mà. Tất cả mọi việc xảy ra đều có nguyên do của nó. Đừng sợ mất đi tình yêu đó. Việc của em không phải là sợ, mà là trân trọng tấm chân tình đó.
Em hãy bao dung và đặt mình vào người khác. Hãy cố gắng cho mình một khoảng không gian đủ rộng và thoáng, em sẽ nhìn thấy nhiều điều tốt đẹp. Trong tình yêu, em càng nắm chặt thì sẽ càng dễ trôi mất. Tôi mong em hiểu chân lý ấy. Đơn giản nhưng không phải ai cũng hiểu.
Cô gái nhỏ của tôi!
Tôi mơ hồ nhận ra em đang không ổn. Thật sự không ổn qua cái cách em cười và nói quá nhiều với người khác. Qua cái cách em nói chuyện bỏ lửng rồi lạc giọng. Nếu như ngày xưa, em sẽ kể. Nhưng em giờ khác, em chỉ khăng khăng: "Em không sao", làm tôi xót. Đừng tự lừa dối bản thân mình. Em có thể lừa bất cứ ai, nhưng bản thân thì không thể. Tôi tin em hiểu tôi đang nói gì.
Hãy sống một cuộc sống hạnh phúc.
Yêu người đàn ông ấy hết lòng. Trong tình yêu, khi em cho thì em đã nhận được rất nhiều.
Nếu được, hãy khóc thật to. Tất cả mọi việc trước mắt em xem chừng như áng mây mù và không lối thoát. Tin tôi đi, bởi vì sau cơn mưa sẽ luôn có cầu vòng. Tôi và em không thể gọi là tri kỷ, anh em, tình yêu, hay bè bạn…
Em có thể coi tôi như một người lạ mặt nào đó. Đọc qua em có thể nhớ, có thể quên, nhưng xin em giữ cho riêng mình một chút bình thản trong tâm hồn.
Cô gái nhỏ. Vì em là áng mây, nên cứ tự do theo cách mà em mong muốn. Đừng lạc bước em nhé!
Mashimay
@@@ tks t.g nhe' !
Thứ Bảy, 17 tháng 8, 2013
23 điều giúp cuộc sống của bạn 'dễ thở' hơn
-Trả lời email ngay tức thì khi có thể.
- Gọi phone cho mẹ, nói chuyện trong vòng 5 phút,
sau đó đánh tiếng rằng bạn sắp sửa phải làm việc, hoặc pin điện thoại
của bạn sắp hết, sau đó gác máy.
Tất cả những điều mà mẹ muốn là bạn vẫn ổn và bà luôn muốn biết về những mối quan hệ của bạn, hay cuộc sống của bạn, chỉ vậy thôi.
- Hãy dọn giường của bạn, làm cho nó sạch sẽ
Việc này sẽ giúp căn phòng của bạn trông sáng hơn.
- Viết ra một danh sách các việc cần làm.
- Việc này giúp bạn có thể nhớ tốt hơn thay vì bạn dùng các phần mềm khác trên máy tính, hay điện thoại... để ghi nhớ.
- Khi có vài phút rảnh rỗi, hãy dọn dẹp hay làm sạch những thứ đang ở gần bạn nhất, như một cái ngăn kéo, túi thể thao hoặc tủ lạnh.
Chỉ cần mở cửa, nhìn những thứ gì bị hỏng, mốc, và bỏ nó đi.
- Khi bạn có một khoảng thời gian tự do
---> Hãy làm thứ gì đó có sự sáng tạo, thậm chí là bạn có thể xem bộ phim nào đó mình yêu thích nhiều lần.
- Hãy nộp đơn xin một công việc tưởng như vô nghĩa với bạn. Bởi sẽ không có những bước tiến hay thay đổi trong công việc hiện tại, nếu bạn không tự ý thức được tình hình của mình.
-Hãy gửi đơn xin việc và tạo ra những địa chỉ liên lạc cần thiết trong các lĩnh vực mà bạn muốn theo đuổi và bắt đầu từ đó.
Việc này có thể sẽ không mang lại kết quả nhanh như mong đợi, nhưng trên thực tế là bạn sẽ biết mình đang làm một điều khác biệt với mọi người.
- Bạn không cần thiết phải trả lời mọi thắc mắc của những người xung quanh.
Đôi khi sự im lặng biến bạn thành kẻ ngốc trong mắt mọi người nhưng nó sẽ khiến bạn thoải mái hơn.
- Hãy ghé thăm một blog ngẫu nhiên hàng ngày, điều này cung cấp cho bạn một năng lượng cho ngày mới.
Nếu bạn thích việc ăn uống, hãy ghé thăm những trang web về ẩm thực.
- Nếu bạn thích du lịch hay đi lại hãy ghé những trang web về bốn phương thông qua các mạng xã hội.Facebook , travel ....
Hay tham gia các hoạt động xã hội là sở thích của bạn, hãy ghế những trang, hội có cùng sở thích.
Ở nơi đó có tất cả mọi thứ cho tất cả những ai cùng đam mê.
- Nhận ra đúng lúc công việc hiện thời có phù hợp hay không. Nếu chưa bạn hãy tìm một cơ hội mới và nộp đơn cho bất kỳ vị trí nào bạn từng ao ước.
- Nếu bạn có thể cảm nhận hoặc nhờ vào giác quan mà biết việc nào nên làm thì hãy cứ hành động.
- Điều duy nhất bạn có thế mất đi đó là những cái mà bản thân không cố gắng trước đó.
- Đôi khi bạn cần phải khóc.
-Khi khóc một mình bạn sẽ cảm thấy mình khá hơn, những giọt nước mắt giống như những lời động viên xoa dịu và nó sẽ "kể" cho bạn biết về tình cảnh của mình trong cuộc sống. Những giọt nước mắt đến rồi nỗi buồn sẽ qua đi và bạn có thể tìm cách cải thiện tình hình của mình.
- Nếu bạn không thể làm một việc gì, hãy trung thực và nói lý do
. Hầu hết mọi người đều muốn lắng nghe người khác nói một cách chân thành rằng: "Tôi ghét chỗ đó" hoặc "Tôi không có tiền" hơn là "Xin lỗi, tôi không thể"...
- Hãy tìm hiểu bố mẹ và nói chuyện với họ nhiều hơn. Bạn đang là người trưởng thành và bạn có thể tranh luận với bố mẹ theo một cách nhìn khác so với hồi bạn 15 tuổi.
- Hãy dọn dẹp những thứ linh tinh mà bạn bỏ ra từ bữa tiệc tối hôm trước.
Chắc chắn rằng quần áo đã được giặt, chiếc chìa khóa ở đúng vị trí vốn có...
- Một ngày trong tuần, nếu có thể hãy đi bộ, xe đạp, hay các phương tiện công cộng tiện dụng( xe bus , subway ... tới công ty thay vì lái xe.
Hoặc bạn có thể lựa chọn một điểm đỗ xe xa công ty của mình, sau đó đi bộ tới chỗ làm. Việc này sẽ giúp bạn cải thiện tình trạng sức khỏe của mình một cách đáng kể.
- Đi chợ và chuẩn bị thức ăn cho cả tuần
. Bạn nên biết trong tủ lạnh của mình có những gì, bởi nếu không khi bắt đầu nấu bữa tối bạn sẽ nhận ra những thứ còn thiếu và bắt đầu nghĩ tới việc dùng bữa bên ngoài.
- Hãy lập một tài khoản ngân hàng trả trước và để chế độ tự động thanh toán các dịch vụ mà bạn sử dụng hoặc bạn có thể dùng cách thanh toán qua tài khoản online.
Đó là cách để bạn không phải than phiền về việc: "Tôi đã quên trả hóa đơn này rồi". Hãy tin điều này vì nó thỉnh thoảng sẽ xảy đến với bạn.
- Khi bạn đồng ý hay lên sẵn một kế hoạch nào đó, hãy viết nó ngay vào lịch hoặc ghi chú như vậy bạn không bỏ lỡ bất cứ điều gì.
- Hãy nhắc trong đầu rằng bạn nên sống chậm lại.
Từng giây bạn nhận ra rằng cuộc sống là một cuộc hành trình chứ không phải cuộc đua, đó là từng giây bạn cảm thấy mình đang sống tốt hơn.
- Hãy dành 5 phút ở cuối ngày để nhìn lại tất cả những gì bạn làm trong ngày, từ việc nhỏ nhất đến việc to nhất.
Việc này giúp bạn tự kiểm soát được mọi thứ và có thể giúp bạn cải thiện cuộc sống.
- Hãy nhờ giúp đỡ và nhận lời khuyên khi bạn không thể giái quyết được vấn đề.
- Luôn nhớ rằng một ai đó mà bạn tin tưởng sẽ luôn sẵn sàng giúp đỡ và tìm cách giải quyết tốt nhất giúp bạn có thể thoải mái đầu óc và tháo gỡ "nút thắt".
Haley
( theo Thought catalog
Tất cả những điều mà mẹ muốn là bạn vẫn ổn và bà luôn muốn biết về những mối quan hệ của bạn, hay cuộc sống của bạn, chỉ vậy thôi.
- Hãy dọn giường của bạn, làm cho nó sạch sẽ
Việc này sẽ giúp căn phòng của bạn trông sáng hơn.
- Viết ra một danh sách các việc cần làm.
- Việc này giúp bạn có thể nhớ tốt hơn thay vì bạn dùng các phần mềm khác trên máy tính, hay điện thoại... để ghi nhớ.
- Khi có vài phút rảnh rỗi, hãy dọn dẹp hay làm sạch những thứ đang ở gần bạn nhất, như một cái ngăn kéo, túi thể thao hoặc tủ lạnh.
Chỉ cần mở cửa, nhìn những thứ gì bị hỏng, mốc, và bỏ nó đi.
- Khi bạn có một khoảng thời gian tự do
---> Hãy làm thứ gì đó có sự sáng tạo, thậm chí là bạn có thể xem bộ phim nào đó mình yêu thích nhiều lần.
- Hãy nộp đơn xin một công việc tưởng như vô nghĩa với bạn. Bởi sẽ không có những bước tiến hay thay đổi trong công việc hiện tại, nếu bạn không tự ý thức được tình hình của mình.
-Hãy gửi đơn xin việc và tạo ra những địa chỉ liên lạc cần thiết trong các lĩnh vực mà bạn muốn theo đuổi và bắt đầu từ đó.
Việc này có thể sẽ không mang lại kết quả nhanh như mong đợi, nhưng trên thực tế là bạn sẽ biết mình đang làm một điều khác biệt với mọi người.
- Bạn không cần thiết phải trả lời mọi thắc mắc của những người xung quanh.
Đôi khi sự im lặng biến bạn thành kẻ ngốc trong mắt mọi người nhưng nó sẽ khiến bạn thoải mái hơn.
- Hãy ghé thăm một blog ngẫu nhiên hàng ngày, điều này cung cấp cho bạn một năng lượng cho ngày mới.
Nếu bạn thích việc ăn uống, hãy ghé thăm những trang web về ẩm thực.
- Nếu bạn thích du lịch hay đi lại hãy ghé những trang web về bốn phương thông qua các mạng xã hội.Facebook , travel ....
Hay tham gia các hoạt động xã hội là sở thích của bạn, hãy ghế những trang, hội có cùng sở thích.
Ở nơi đó có tất cả mọi thứ cho tất cả những ai cùng đam mê.
- Nhận ra đúng lúc công việc hiện thời có phù hợp hay không. Nếu chưa bạn hãy tìm một cơ hội mới và nộp đơn cho bất kỳ vị trí nào bạn từng ao ước.
|
- Điều duy nhất bạn có thế mất đi đó là những cái mà bản thân không cố gắng trước đó.
- Đôi khi bạn cần phải khóc.
-Khi khóc một mình bạn sẽ cảm thấy mình khá hơn, những giọt nước mắt giống như những lời động viên xoa dịu và nó sẽ "kể" cho bạn biết về tình cảnh của mình trong cuộc sống. Những giọt nước mắt đến rồi nỗi buồn sẽ qua đi và bạn có thể tìm cách cải thiện tình hình của mình.
- Nếu bạn không thể làm một việc gì, hãy trung thực và nói lý do
. Hầu hết mọi người đều muốn lắng nghe người khác nói một cách chân thành rằng: "Tôi ghét chỗ đó" hoặc "Tôi không có tiền" hơn là "Xin lỗi, tôi không thể"...
- Hãy tìm hiểu bố mẹ và nói chuyện với họ nhiều hơn. Bạn đang là người trưởng thành và bạn có thể tranh luận với bố mẹ theo một cách nhìn khác so với hồi bạn 15 tuổi.
- Hãy dọn dẹp những thứ linh tinh mà bạn bỏ ra từ bữa tiệc tối hôm trước.
Chắc chắn rằng quần áo đã được giặt, chiếc chìa khóa ở đúng vị trí vốn có...
- Một ngày trong tuần, nếu có thể hãy đi bộ, xe đạp, hay các phương tiện công cộng tiện dụng( xe bus , subway ... tới công ty thay vì lái xe.
Hoặc bạn có thể lựa chọn một điểm đỗ xe xa công ty của mình, sau đó đi bộ tới chỗ làm. Việc này sẽ giúp bạn cải thiện tình trạng sức khỏe của mình một cách đáng kể.
- Đi chợ và chuẩn bị thức ăn cho cả tuần
. Bạn nên biết trong tủ lạnh của mình có những gì, bởi nếu không khi bắt đầu nấu bữa tối bạn sẽ nhận ra những thứ còn thiếu và bắt đầu nghĩ tới việc dùng bữa bên ngoài.
- Hãy lập một tài khoản ngân hàng trả trước và để chế độ tự động thanh toán các dịch vụ mà bạn sử dụng hoặc bạn có thể dùng cách thanh toán qua tài khoản online.
Đó là cách để bạn không phải than phiền về việc: "Tôi đã quên trả hóa đơn này rồi". Hãy tin điều này vì nó thỉnh thoảng sẽ xảy đến với bạn.
- Khi bạn đồng ý hay lên sẵn một kế hoạch nào đó, hãy viết nó ngay vào lịch hoặc ghi chú như vậy bạn không bỏ lỡ bất cứ điều gì.
- Hãy nhắc trong đầu rằng bạn nên sống chậm lại.
Từng giây bạn nhận ra rằng cuộc sống là một cuộc hành trình chứ không phải cuộc đua, đó là từng giây bạn cảm thấy mình đang sống tốt hơn.
- Hãy dành 5 phút ở cuối ngày để nhìn lại tất cả những gì bạn làm trong ngày, từ việc nhỏ nhất đến việc to nhất.
Việc này giúp bạn tự kiểm soát được mọi thứ và có thể giúp bạn cải thiện cuộc sống.
- Hãy nhờ giúp đỡ và nhận lời khuyên khi bạn không thể giái quyết được vấn đề.
- Luôn nhớ rằng một ai đó mà bạn tin tưởng sẽ luôn sẵn sàng giúp đỡ và tìm cách giải quyết tốt nhất giúp bạn có thể thoải mái đầu óc và tháo gỡ "nút thắt".
Haley
( theo Thought catalog
Thứ Sáu, 16 tháng 8, 2013
Linh tinh lang tang -DonHo
Những ai sống ở Việt Nam vào những năm 78, 79 chắc nhớ đến phim “Những Đứa Con Của Gấu Mẹ Vĩ Đại” của Cộng Hòa Liên Bang Đức tức Đông Đức cũ.
Phim về một bộ lạc mọi da đỏ ở Trung Mỹ bị những người cowboys ức hiếp, chèn ép không còn đất sống.
Đã lâu quá, mình không nhớ rõ “Gấu Mẹ Vĩ Đại” trong phim là tên của bộ lạc hay người thủ lĩnh?
Hình như phim cũng chỉ ok thôi nhưng dân Sài gòn thời ấy xáo xào đổ đi xem vì phim về …cao bồi Mỹ.
Mỹ nó hiếp đáp mọi da đỏ thì kệ nó, nhưng nó vẫn là … Mỹ.
Bất cứ cái gì có dính tới Mỹ thuở ấy đối với dân thành phố SG cũng khiến mọi người xuýt xoa vì … luyến tiếc đến “đế quốc” vừa chạy khỏi…
Chuyến đi trại vừa rồi ở Wyoming, là vùng đất của nhiều mọi da đỏ thưở xưa, đồng thời cũng là nơi sinh sống của những loài gấu hoang dã… Mình bỗng nhớ tới bộ phim này.
Tuy phim cao bồi này quay ở Đông Đức nhưng đại khái bối cảnh cũng dựa theo đâu đó vùng Trung Tây…
“Em hỏi tôi phiến đá có tình yêu không?”
Tảng đá thiêng liêng, nơi cầu nguyện của dân da đỏ mấy trăm năm trước, nay được “rinh” nguyên con vào trong viện bảo tàng thiên nhiên của công viên YellowStone, Wyoming.
Chờ cho không ai để ý, mình phóng ngay lên để cầu cho tình duyên gia đạo … đề huề để coi phiến đá có thiêng thiệt không nha.
DonHo
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)