Trang

Tìm kiếm Blog này

Thứ Tư, 7 tháng 8, 2013

Đường khoai nướng


...Bây giờ, buổi chiều đi qua các con đường Cách Mạng Tháng Tám (Lê Văn Duyệt cũ), đường Trần Quốc Thảo (Trương Minh Giảng cũ) thỉnh thoảng tôi vẫn bắt gặp một xe đẩy nhỏ bán món khoai nướng, bắp nướng.
 Nhưng tập trung nhiều xe khoai nướng nhất là đường Phan Xích Long (Thái Lập Thành cũ) ở khu chung cư Miếu Nổi (quận Phú Nhuận). 
Cứ tầm từ 6 giờ chiều trở lên, chỉ một đoạn ngắn chừng hơn 500 mét đối diện tòa nhà Agribank đã thấy có hơn chục xe khoai nướng đứng dọc theo vệ đường chào mời khách.
Đường Phan Xích Long với khu dân cư mới mở rộng cùng hàng loạt đường nội bộ nhỏ mang tên các loài hoa như: Hoa Sứ, Hoa Lan, Hoa Đào, Hoa Mai, Hoa Hồng… được coi là khu bình dân nên giá đồ ăn thức uống của hàng quán khu vực này có giá rất bình dân.
 Có lẽ vì vậy mà ở đây cũng tập trung nhiều xe hàng rong bán quà quê. Nội thành Sài Gòn từ tầm 4 giờ rưỡi chiều đến 7 giờ tối được coi là giờ “cao điểm” kẹt xe. 
Vào giờ này, khi phần lớn người tham gia giao thông phải chen chúc, kiên nhẫn chịu đựng cái nóng và khói bụi cố len từng bước qua Cầu Bông, thì một số ít người “rành đường” cho xe máy đi luồng qua các con đường nhỏ nội bộ mang tên Hoa rồi trổ ra đường Phan Xích Long, vừa thở phào tận hưởng được một chút không khí thoáng đãng vừa tha hồ dừng xe bất cứ chổ nào để ăn quà vặt.
Lúc mặt trời gần như tắt nắng, cái nóng dịu đi cũng là lúc mùi thơm thơm, khét khét của khoai nướng, bắp nướng “tấp” vào mũi người đi đường, “lôi kéo mãnh liệt” cái bao tử đang trống trơn sau một ngày làm việc. Cái mùi quê mùa, dân dã và nghèo khó tưởng như chỉ tồn tại ở nông thôn nay lại nồng nàn cả một đoạn đường phố thị Sài Gòn tráng lệ. 
Mùi thơm đặc biệt hấp dẫn khó tả làm xao xuyến bất cứ ai từng một thời hít hà cầm củ lang  nóng hổi vừa thổi vừa ăn vừa hí hửng hát: “Ai bảo chăn trâu là khổ, chăn trâu sướng lắm chứ… 
Lùa trâu nhốt chuồng gánh nước nữa là (a à a) xong. Khoai lùi bếp nóng ngon hơn là (a à a) vàng”. Với tôi, thời mà cái đói vây lấy từng căn nhà lá rách, trẻ con không có quà bánh gì để ăn thì vàng đối với chúng làm sao ngon bằng khoai lang nướng.
Trên những chiếc xe đẩy hai bánh cũ kỹ xập xệ diện tích chừng nửa mét vuông là cả gian hàng khoai nướng với những củ khoai lang bí da màu đỏ tím sậm, mập tròn như bầy heo đất tỏa mùi thơm phức trên bếp than hồng. Khách mua khoai có thể là người đi bộ đạo chơi buổi tối, cũng có khi là khách vãng lai ghé xe máy vào mua vài củ. 
Bây giờ, khoai không bán giá một ngàn, hai ngàn như cách đây chục năm về trước, mỗi củ khoai nướng giá từ 5 ngàn đồng đến 10 ngàn đồng trở lên nếu củ khoai bự bằng bắp tay người lớn.
Khoai nướng thì tôi không lạ, chỉ lạ cái cách nướng và ăn khoai nướng cả củ của người dân Sài Gòn. Khoai được rửa vỏ sạch để ráo rồi cho lên bếp than nướng “nguyên con”. Khoai chín, có người thích ăn bằng cách dùng dao “mổ bụng” củ khoai chan mỡ hành vào. 
Cũng có người bẻ ra từng miếng chấm tương ớt, xì dầu trong những cái chén nhỏ xíu ăn tại chổ
........
Ở quê tôi, buổi chiều người ta hay bày bán khoai lang nướng dưới gốc cây, trước hiên nhà, trước cổng trường tiểu học. Khoai được chọn bán thường là khoai lang bí, tức khoai lang da màu đỏ tím đậm, ruột đỏ như màu bí rợ, cà rốt, ăn rất ngọt. 
Gặp lúc không có khoai lang bí mới dùng khoai lang trắng, khoai lang tím (khoai Dương Ngọc) ăn không ngọt bằng khoai bí nhưng bùi hơn. Người bán gọt bỏ lớp vỏ khoai bên ngoài, rửa sạch để ráo, xắt củ khoai thành từng miếng dày cỡ 1-1,5 cm theo chiều dọc hơi xéo xéo rồi để sẳn vào cái thau nhôm.
 Bếp nướng thường được tận dụng từ những cái nồi hay thau kim loại, nồi đất lớn đã bị thủng hay rỉ. Đổ vào nồi (thau) một lớp tro bếp cao hơn gần đến miệng, nhóm lửa than phía trên lớp tro để tận dụng hết sức nóng của than, đặt một cái vỉ sắt lên phía trên miệng nồi rồi xếp từng miếng khoai lên nướng. Lớp than càng gần khoai thì khoai càng mau chín.
 Người bán làm trước một keo lớn mỡ hành gồm mỡ nước (heo) pha thêm nước lã, cho thêm chút muối, chút đường và cho rất nhiều hành lá được xắt nhuyễn vào nấu sôi lên, quấy đều, chờ cho bớt nóng rồi đổ hết vào keo thủy tinh lớn. Keo mỡ hành này luôn luôn được người bán đặt gần bếp than để mỡ không bị đông lại.
 Người ta lấy cọng sống lá chuối xanh dài khoảng một gang tay, đầu lớn cỡ ngón tay cái, đầu kia nhỏ hơn, chẻ đầu lớn hơi tưa ra một chút như cái cọ rồi cắm đầu cọ vào keo mỡ hành.
Lúc nhỏ, mỗi lần có được vài mươi xu là tôi lại chạy ra ngồi xổm bên bà bán khoai nướng hàng xóm mua khoai ăn và để nhìn bà tỉ mỉ bán hàng. 
Bà lấy xuống một (hay hai) miếng khoai đã chín còn nóng hổi, lật tấm ni-lông trắng trên tấm thớt cây lớn ra, đặt miếng khoai vào, úp tấm ni-lông lại rồi lấy một vật bằng cây giống như cái vợt bóng bàn (nhưng bề ngang hẹp hơn và nặng hơn) đập mạnh lên miếng khoai trên thớt cho miếng khoai bẹp ra. 
Rồi bà lật tấm ni-lông lấy miếng khoai để lên tấm lá chuối xanh đã được lau sạch để trong cái rổ bên cạnh. Bà cầm cọ sống chuối chấm đẫm nước mỡ hành thơm phức quét lên mặt miếng khoai rồi đưa cho tôi. Tôi đưa hai tay đón lấy miếng khoai còn nóng hổi xé ra ăn liền tại chổ, vừa ăn vừa hít hà vì nóng.
 Vị ngọt của khoai, vị beo béo của mỡ, vị mằn mặn của muối, của đường, mùi thơm của hành, của tinh bột khen khét, cùng cái cảm giác giòn giòn của lớp khoai nướng cháy… làm cho tôi cảm thấy khoai lang nướng là món ăn ngon nhất trần gian.
Trong những quán ăn, nhà hàng sang trọng, khoai lang được cắt thành sợi vuông vuông cỡ ngón tay nướng với mè trắng và dầu ăn trong lò vi sóng. Khi chín, khoai giòn rụm và thơm mùi… mè. 
Món ăn mộc mạc, dân dã, càng chế biến cầu kỳ thì càng mất đi hương vị đặc biệt đồng quê vốn có, khoai nướng lò vi sóng với snack đóng gói thì có gì khác nhau đâu?
Bây giờ, không còn hình ảnh một đám trẻ lóc nhóc ăn mặc lôi thôi lếch thếch xúm quanh người đàn bà ngồi dưới gốc cây bán khoai lang nướng.
 Mùi thơm khen khét của khoai, của mỡ hành bốc lên làm cho đám trẻ ăn xong miếng khoai rồi vẫn còn thèm thuồng muốn ăn thêm nữa.
 Dù sao thì những chiếc xe đẩy nhỏ với bếp than hồng tỏa mùi khoai lang nướng nồng nàn vẫn làm ấm lòng người xa quê hơn khoai lang nướng trên những bàn ăn sang trọng với kiểu cách chế biến cầu kỳ. ...

                              theo Nhanha , naungon


Những con ốc sên' của cuộc đời

Một con thiên nga xinh đẹp đáp xuống một con suối. Nó đưa mắt quan sát xung quanh và nhìn thấy một con sếu đang lội ở chỗ nước nông gần bãi bùn để tìm ốc sên.
Cùng lúc đó, sếu nhìn về phía thiên nga và hỏi:
- Bạn từ đâu đến vậy?
 Tôi chưa bao giờ thấy bạn ở nơi này cả!
- Tôi đến từ thiên đường 
- Thiên nga đáp lời, giọng kiêu hãnh.
- Vậy thiên đường ở đâu?
 - Sếu hỏi thăm nhưng mắt vẫn không rời khỏi vũng bùn.
- Bạn chưa bao giờ nghe nói đến thiên đường yên bình và xinh đẹp ở tận trên trời cao kia à?
 - Thiên nga ngạc nhiên hỏi.
- Chưa! Chưa bao giờ!
 - Sếu ung dung 
- Cuộc sống của tôi ở đây bận lắm.
 Dòng suối này mỗi năm lại đục hơn nhưng không bao giờ thiếu những con ốc sên béo ngậy. 
Thế nên tôi lấy đâu thời gian để nghĩ về một vùng đất xa xôi khác cơ chứ?

Thiên nga tiếp tục cuộc nói chuyện bằng cách ca ngợi thiên đường của mình với những từ hoa mỹ - nào là những cánh cổng có đính ngọc trai được gọi là Ngọc Môn, những con đường dát vàng và những dòng sông lấp lánh như pha lê.
- Thế có con ốc sên nào trong những dòng sông xinh đẹp ấy không? - Sếu cắt ngang dòng cảm xúc của thiên nga.
- Dĩ nhiên là không rồi!
 - Thiên nga đáp.
- Nếu thế thì bạn hãy cứ giữ lấy thiên đường cho riêng mình đi! Tôi không thể sống ở nơi mà không có ốc sên được! 
- Sếu tuyên bố trong lúc lội dọc theo bờ sông nhầy nhụa để tìm thêm thức ăn. 
Thực tế, rất nhiều người trong chúng ta cũng giống như con sếu trong câu chuyện trên.
 Ta luôn bị ám ảnh bởi "những con ốc sên", những niềm vui thích thoáng qua trong thế giới rộng lớn này mà phớt lờ "thiên đường" cùng những tặng phẩm của nó. Một điều bạn cần ghi nhớ, là trong cuộc sống, nếu bạn không mưu cầu những điều cao hơn thực tại thì bạn sẽ không thể nào đến được thiên đường.

                                              Haley 
                      theo Inspiration stories 
 

Chủ Nhật, 4 tháng 8, 2013

Chùm truyện ngắn -Trần Hoàng Trúc



                                           
                                        GỐI CHIẾC 

Nàng luôn đem sự tài giỏi, thành đạt của chồng người so sánh với anh.
Những đêm trăn trở, nàng kém vui thấy anh ngáy đều đều. Không ít lần nàng chì chiết sự vô tâm, kém cỏi của anh.
Quá áp lực, anh làm việc như điên.

 Rồi đột quỵ trong đêm vì kiệt sức.
Anh để lại ngôi nhà hoang lạnh, một chiếc gối vắng hơi người, và những tiếng nấc thăm thẳm trong đêm.


                                                 ÂN NHÂN

Bố vỡ nợ đi tù, nhà cửa bị phát mãi, mẹ và chị em nàng phải sống trong khu ổ chuột.
Duyên may, một đại gia góa vợ tình cờ gặp nàng rồi giúp đỡ cả nhà. Để trả ơn, mẹ ép nàng theo đại gia đó.
Một đêm, nàng đến tìm ông, trút bỏ áo quần, xin ông hãy lấy đi cái quý nhất và đừng ép nàng làm vợ.
Người đàn ông dịu dàng mặc lại y phục cho nàng, lau khô giọt lệ nóng hổi rồi đẩy nàng ra cửa:
Ta chỉ cần trái tim em, chứ thân xác ta lấy làm gì, hãy về đi và đừng đến nữa!


                                            CÂY BÀNG

Đêm mùa đông se lạnh, cây bàng giữa sân trường bồi hồi nhận ra đã nhiều ngày không thấy thằng bé ngoan hiền vẫn thường ngồi học dưới gốc cây.
Nhớ lại những gì diễn ra hôm trước khi thằng bé bị nhóm bạn vây quanh bắt nạt, dồn ép dưới chân mình, cây bàng bứt rứt. Một chiếc lá heo héo lìa cành. Chao liệng trong không trung.
Rồi thằng bé trở lại, ngồi dưới cây một lần cuối trước khi nghỉ học. Cây bàng thả những chiếc lá mềm mại xoa dịu vuốt ve.
Qua hôm sau, chẳng hiểu sao trên khắp tán cây, lá bỗng rực một màu đỏ ối.
                              MƠ CÕI AN LÀNH

Nằm trong bát, sâu mẹ dặn các con:
Lát nữa con người sẽ bắt chúng ta thả lên những bó rau của họ.
Ôi thích quá! 

– Lũ sâu con phấn khích.
Ồ không!  Các con hãy nhớ, dù đói cũng không được ăn, đợi khi bị vứt vào thùng rác, ta sẽ kiếm ăn ở đó.
Mọi việc diễn ra đúng như lời sâu mẹ.
Song một chú sâu con háu đói đã không thể chờ lâu. Nó đánh liều xơi một miếng .
Ngay sau đó, nó hoa mắt, choáng váng , quằn quại.
Trước khi về trời, nó mơ thấy những luống rau mơn mởn, ngọt lành mẹ vẫn thường kể.


                                   CỦA & NGƯỜI

Một tỷ phú độc thân vừa qua đời. Rất đông người chen trước cửa nhà ông chứng kiến hàng loạt két sắt được niêm phong.
Người ta đồn sinh thời ông keo kiệt. Ngoài thú vui tích trữ thật nhiều vàng để mỗi ngày đếm đi đếm lại, ông chẳng quan tâm gì hơn.
Ông mất không để lại di chúc làm thổi bùng lòng tham của những người bà con xa.

 Trước khi tòa phân xử, những chiếc két sắt được ngân hàng mang đi trong tiếng xuýt xoa huyên náo của bao người.
Vài ngày sau cũng tại nhà ông, một chiếc quan tài gỗ được lặng lẽ mang đi, lầm lũi về với đất.


                                          Trần Hoàng Trúc 
                                      @@ tks ss THT nha ! 

Linh tinh lang tang


Thỉnh thoảng mình cũng lướt net ,lang thang dao qua Blog , 4R , hải ngoại lẩn VN để đọc thêm , xem hình ảnh ,nghe nhạc .... relax cuối tuần
Phải nói chính xác rằng ,khi  Cly dán  những article ,bài viết ,tùy bút hay phỏng vấn này nọ ..... mình đã tốn biết bao thời gian collect , Cly đoc đi đọc lại thấy giá trị ,nên đem vào chia sẻ trong my blog.

 Tuy rằng mình không phải là tác giả , nhưng nếu không bỏ thời gian tìm tòi , còn tìm hình ảnh minh họa lẫn clip nhạc phù hợp với nội dung bài viết ấy .....
Chẳng phải mình lấy công lấy điểm gì ,chỉ là sở thích đam mê văn nghệ thế thôi ,nhưng khi thấy có bao nhiêu khách ghé vào blog Cly :  từ Âu châu ,Úc châu ,Á châu ,ngay cả xa xôi như Nga , Cộng Hòa Czech Brazil ,,.... mình cảm thấy vui lắm ,không uổng công mình mở blog mà vắng tanh như chùa bà Đanh
Chỉ mong rằng có ai đó đem những bài viết trong blog này đi đâu cũng vì lịch sự & tế nhị msg hay nhắn qua 1 câu ,thế thôi !
Dao qua web MT ... Cly thấy có mấy bài đem về dán lại y chang trong blogCly  , mà nick lankhanh  không hề cho credit người collect , ui ngẫm lại thấy buồn cười( not fair ) ....( mới nhất là Casablanca -TY TC 08/02/2013)
Nếu như Cly ích kỷ ,Cly sẽ block my blog  lại không cho khách xem ,chỉ dành riêng cho ban bè vào đọc xả stress,  cũng là ý của cá nhân -chủ blog

 (  Camly chơi cyber trên 10,11 năm )
 - Cly thích chia sẻ với mọi người trên net , thay vì lướt cả chục 4R hay web site ....nay  visitor  ,viewer ....chỉ cần ghé ngang blog mình có đủ món ăn tinh thần cho các bạn thưởng thức & thư giãn cuối tuần ,các bạn đồng ý không all netter ?
  Vậy mà chưa bao giờ có 1 comment của bất cứ khách gần xa nào ghé lại gọi là ủng hộ tinh thần cho chủ blog ,nghĩ thật đáng buồn làm sao ấy ....
Nói vậy thôi ,Camly  không dám trách ai ,vốn dĩ mình là chủ blog xưa nay mình vẫn âm thầm dán bài ,chọn bài ,chọn chủ đề ... cũng gọi là thay đổi món ăn tinh thần cho blog của mình có nhiều sắc màu hơn .....
   Vài lời  Camly tâm tình với mọi người ,chúc các bạn một ngày mới thật vui  ...! 
                                   Autumn 2013 

                                          Cly