Trang

Tìm kiếm Blog này

Thứ Bảy, 4 tháng 9, 2010

Truyện ngắn 100 chữ

 Đọc truyện ngắn 100 chữ đôi khi ta bắt gặp ở đấy sự cô đọng và thâm thúy của loại truyện mini Nhật Bản.
Cô đọng là đặc trưng nổi bật nhất của loại truyện này, vì không cô đọng thì chẳng nói được cái gì với chỉ 100 từ.
Có một giai thoại: một truyện nếu không tính tiêu đề, chỉ có một từ, đã từng làm bao bạn đọc tủm tỉm cười khi đọc.
Cũng có những truyện rất ngắn, chưa đến 100 tu ,rất Việt Nam: 
Cãi nhau  
Bố mẹ cãi nhau. Bố mua con chim sáo, nhốt trong lồng, treo ngoài vườn. Mẹ mua con mèo, thả trong bếp.
Trưa, chẳng hiểu thế nào, khi bố về, con sáo không còn trong lồng, con mèo của mẹ đang phơi nắng ngoài sân. Bố đổ cho con mèo. Mẹ bảo không phải.Lại cãi nhau. Bố bỏ đến cơ quan. Mẹ về bà ngoại, mang theo nó đang thút thít khóc.
Chiều, người hàng xóm mang con sáo bay lạc sang trả, nhà chỉ còn bà vú già. (Đặng Minh Hải) .Truyện ngắn 100 chữ viết về mọi sinh hoạt đời thường, nhất là sinh hoạt tình cảm.
Đó là tình quê hương, tình mẹ con, cha con, tình ông bà - cháu, tình vợ chồng, anh em, bạn bè, tình yêu đôi lứa, tình hàng xóm láng giềng tối lửa tắt đèn,...
Hầu hết đều là chuyện thuộc loại người thật việc thật nên có tính chân thực cao.
Có truyện tươi tắn, nhưng hầu hết là truyện buồn, lắm khi làm ta se sắt.Có lẽ do những chuyện vui thì qua đi rất nhanh, còn nỗi buồn đọng lại, có khi đọng lại mãi.
Đọc truyện Nuôi mẹ với câu chú thích 
“Ngày thứ nhất mẹ là vàng; 
Ngày thứ hai mẹ là bạc;
Ngày thứ ba mẹ là rác vút bờ tre” khiến ta thấy nhói lòng.Mẹ là từ xuất hiện nhiều nhất, và cũng là đề tài thường xuyên nhất của Truyện ngắn 100 chữ.
Có thể bắt gặp rất nhiều cung bậc tình cảm khi nói đến mẹ. Và tất cả đều cảm động, có khi muốn rơi nước mắt, nhất là những truyện về bà mẹ nghèo, bà mẹ quê một nắng hai sương
CHẬU MAI MỚI-BẢO HÂN 
Trên mười năm chăm sóc, cây mai mới đã nên dáng rồng bay, sai nụ. “Quà cuối năm này nên dành cho ai nhỉ…
Giám đốc? Trưởng phòng?...”
Trọn một ngày phân vân, Phong quyết định: “Thôi thì trưởng phòng. Sếp gần vẫn hơn sếp xa”...
Một tuần sau, giám đốc gọi Phong đến nhà riêng:
- Nghe cậu sành chơi bonsai, hãy giúp tôi sắp xếp lại sân kiểng này.Số kiểng dạt ra kia tôi biếu cậu.
Bắt gặp chậu mai mới thân quen nằm trong đám kiểng bị loại, Phong vừa mừng vừa tủi. 
CHIM HÓT. . . NGHE BUỒN  -Quế Hương
Nhà bên cạnh nuôi con khướu hay hót.
Buổi sáng, tiếng hót lảnh lót của nó đánh thức cả xóm dậy.
Thằng cu con ngó sang dịch:
- Ngộ Không! Ngộ Không!
Má nó nhìn con chim xơ xác, cô đơn trong lồng, thở dài:
- Khổ chưa! Khổ chưa!
Bà Tư bán xôi trước cũng lại nghe:
- Chi khổ! Chi khổ... Không đầu tắt mặt tối mà có ăn như mày tao cũng hót!
Con chim vẫn ra rả hót. Nó muốn nói gì trong chuỗi âm thanh trong ngần khắc khoải kia?
Có điều... cứ nghe nó hót tôi buồn!
DẤU LẶNG -QUẾ HƯƠNG
Ngoại tẩn mẩn mở bảo-tàng-túi. Trong đó có mấy bức ảnh ố vàng gối đầu lên nhau.
Bé Chiều chỉ người đàn bà nhếch nhác ẳm đứa trẻ gầy nhom:- Mẹ đây hở bà?- Bà đấy. Mẹ đây nè!
 - Ngoại chỉ con bé trong ảnh.
- Mẹ mà nhỏ xíu, không mặc quần!
- Lớn mới làm mẹ. 
Già thành bà. Rồi cháu cũng thế.
- Cháu không làm bà. Lưng gãy xấu lắm lại ăn trầu xay không ăn được kẹo.
- Làm mẹ vậy - Mẹ cười.
- Hông... Làm mẹ khổ lắm! 
Ngồi may suốt ngày.
Im lặng.
 Rồi tiếng máy may lại rào rào như tiếng mưa rơi.  

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét