Vẩy trong hồn tôi
Nổi buồn quá khứ
Phong phanh mắt người
.
Một mùa đông ấy
Tôi về xót thương
Tiếng cười thức dậy
Trong hồn khói sương
.
Những cánh hoa cũ
Bao nhiêu tuổi rồi
Mà lòng chợt nhớ
Đã sầu quên thôi
.
Một đời con gái
Bấy nhiêu giận hờn
Bài thơ để lại
Mối sầu lớn khôn
.
Thôi nhìn chi nữa
Bàn tay héo hon
Nhã Ca
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét