Trang

Tìm kiếm Blog này

Chủ Nhật, 10 tháng 3, 2013

Ghi chép tản mạn -DonHo


Thế này nhé:
Đời sống không thể lúc nào cũng vui, cũng nhăn răng ra mà cười hi hi ha ha như trên website như thế này mãi được. Phải có buồn, có vui hay ngay cả … buồn vui lẫn lộn thì nó mới cân bằng được
.Vì thế, mình quyết định: Ngày mai, thứ năm 12 tháng 8, sẽ là ngày Don Hồ … “.Thành thử, ngày mai đừng ai chọc cho mình cười à nha.…

Hôm nay trời nhẹ lên cao, trời nhẹ lên cao, tôi buồn …”Tự nhiên cảm thấy như thưở nào mới “dậy thì” cũng hay buồn vui bất thường như thế này…
Ngày đó lâu quá rồi, từ đâu đâu thế kỷ trước, không nhớ nổi…
Buồn thì buồn, xe vẫn phải phon phon chạy lo công việc… Nhưng mặt thì nghiêm lắm, không có nụ cười mùa xuân… Thì ngày “BUỒN VU VƠ” mà…

Đêm qua hát 2 chỗ trong cùng một thành phố, hát từ 8h cho đến 2h sáng.

 Đúng 34 bài. Phê quá! Hát thì không sao, nhưng cuối đêm chân muốn sụm luôn. 
 Về lại khách sạn lúc 2h sáng, bây giờ bỏ đồ lại vào valise để 5h sáng ra phi trường. Lại đêm không ngủuuuuuu rồi! Mình thèm ngủuuuu quá, hu hu …. Mọi người ngủ ngon nhé
–CẦN GẤP:

 E-mail address của ông già Noel hoặc bà già Noel nào có thể cho mình quà Noel mùa Giáng Sinh này.
 Khi nhận được quà sẽ hậu tạ người cho tin tức, hehehe
–4:30AM, leaving the Hilton hotel. Vừa kéo.....
Tính lại, chỉ còn 19 ngày nữa là đến lễ Giáng Sinh rồi!
Quyết định hôm nay khi bay về tới nhà sẽ đi kiếm mua cho ông già Noel một cái GPS (Global Positioning System) nào on sale re rẻ để ông già Noel có thể kiếm nhà mình dễ dàng hơn.
Ông đeo kiếng mắt lem nhem, lại đêm hôm cưỡi bầy tuần lộc bay trên trời dễ lộn nhà lắm, lớ mớ quà bỏ lộn như chơi. 

Mình thả con tép bắt con tôm mờ.Mà gởi tới đâu cho Santa há? Bắc cực ư?
–Mình sắp sửa bay rồi, trời ngoài còn tối lắm. Có khi nào đang bay dòm ra cửa sổ máy bay gặp ông già Noel bay ngang vẫy tay không ta?
Đừng nha! Sợ lắm! Gặp dưới đất cho quà thì ok. Bay trên trời thì xin cho “em” hai chữ “bình an” nha, ehe




 CHƠI ÁC

Mỗi người ca sĩ có những thói quen riêng khi đi diễn.
Những thói quen vui vui mang tính “tâm lý” nhiều hơn là khoa học. Giả tỉ như:
- Lynda Trang Đài trước khi sắp sửa hát là bỗng “bị”… đau bụng (cái này là do cô nàng đã tự khai ra chứ không phải mình chế).
-Don Hồ thì trước khi lên sân khấu là phải “ực” chai beer để lấy … can đảm (vì bình thường ku cậu này nhát sân khấu lắm).
-Nhiều người đã phải có hớp rượu để “nóng máy”.
-Ngồi thiền tí để tịnh tâm,
Hôm nay trước giờ diễn, thấy bên ngoài có bầy bán cho khách đi xem những bao đậu phọng da cá trong bao ny-lông thật đã mắt.
Thật lâu lắm rồi mới thấy lại món này, bỗng nhớ lại cái vị ngọt ngọt, bùi bùi của lớp bột bọc hạt đậu phụng, cắn vào dòn rụm kêu rột rột trong bụng mà thấy thèm.
Ca sĩ nhao nhao lên đòi ra mua, thế là ban tổ chức hào phóng đãi cho mọi người cả mấy bao luôn.
Cái tật của mình là phải ăn trước khi hát 2 hr hoặc ăn sau khi hát thôi, chứ còn trong lúc hát thì khỏi bỏ cái gì vào bụng đi, ngoại trừ lúc đói thật đói không còn chịu được nữa thì may ra… 

Và hôm nay cũng không ngoại lệ, thèm lắm, nhưng chỉ cầm hạt đâu phọn
g lên, bỏ vào miệng ngậm ngậm xe cái vị nó có như mình đã nhớ trong đầu hay không thôi - không nhai - rồi nhả ra…
Trong lúc những người ca sĩ khác thì vồ vập bốc từng vốc một, mỗi lúc bỏ liền vào miệng 6, 7 hột ăn, nhai rào rạo ngon lành bởi vì giờ hát đúng ngay giờ ăn tối, ai cũng cảm thấy hơi tí đói bụng.
Vả lại những hạt đậu phọng da cá vàng lườm thật hấp dẫn quá đi mà…
Ai cũng ham mà quên mất một điều ăn đậu phụng, vỏ của nó hoặc ngay cả những mảnh đậu phụng không nhai kỹ có thể nằm lại ngay trên cần cổ làm cổ bị ngứa.
Khi hát thanh quản rung lên, làm cổ thêm khó chịu kết quả là giọng hát sẽ bị “ọ ẹ” hoặc người hát phải ho nhẹ nhiều lần cho những mảnh đậu phọng đó bật trở ra hoặc trôi đi mới xong…
Và dĩ nhiên là “chuyện bình thường trên huyện” mới ăn đậu phọng xong mà hát đã xảy ra:
Ra sân khấu, cả 3, 4 người ca sĩ “tham ăn” nhất đã bị … e é giọng. Ai nấy khổ sở nhăn nhó vì ngứa cổ, giọng hát sụt hẳn xuống…

 Khán giả thắc mắc sao hôm nay ca sĩ hát không được … hay như bình thường!
Mình thì có ăn miếng nào đâu thành thử “bình chân như vại”, giọng không bị tí trục trặc trong một đám đang ngứa cổ nên bỗng trở nên … hay trội hẳn hơn mọi người khác.
Được cổ vũ và hoan nghênh ..bis bis... bis... quá. 

Ôi thích thật đấy nha, thích lăn quay ra được luôn mà …
Hơ hơ, bởi thế ta nói … bạn nào mà có “thù hằn” với ca sĩ, muốn … chơi xấu thì cứ đợi trước khi hát mà nhử cho họ ăn đậu phọng da cá là sẽ được “toại nguyện” ngay.
Trừ ra có mỗi Don Hồ, vì không “dụ” được “nó” ăn trong lúc hát đâu!
Với Don Hồ thì không cần tới đậu phọng, chỉ cần cắt đi chai beer là ra sân khấu ku cậu sẽ … lọng cọng, luống cuống ngay, hà hà…
Ủa ủa, mà sao lại đi mách với mọi người như thế này?
Cái này có phải gọi là “vạch áo cho mọi người xem lưng” không ta?
Hmm… Tại sao mình lại làm thế nhỉ?…

                                                DON HỒ


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét