Người đi ra đi mãi mãi, chốn xưa tôi còn mong chờ
Người đi ra đi mãi mãi, vẫn không phai mờ dấu chân
Lòng tôi chiếc lá trên cành Thu về héo khô
Tôi còn nhớ ai mỗi khi chiều rơi
Người đi ra đi mãi, chốn xưa Thu vàng tôi chờ
Người đi ra đi mãi mãi, vẫn không phai niềm nhớ thương
Lòng tôi heo mây đã về, tôi còn vấn vương
Tôi còn nhớ thương khi Thu về
Bên trời một làn mây trắng lửng lờ trôi
Nghe lao xao ngoài hiên vắng lá vàng rơi
Dù biết ngày mai ngày mai nắng xuân không về
Trên cành lũ chim vẫn u mê
Dù biết người đi người đi sẽ không quay về
Sao tôi còn nhớ ai, đợi chờ ai
Ngày nào còn mang hơi thở chắc tôi vẫn còn nhớ người
Ngày nào đôi chân lê bước tuổi Xuân theo chiều nắng phai
Bàn tay nâng niu kỷ niệm vỗ về giấc mơ xa mờ
Mỗi khi Thu về tôi nhớ người
......Lại một mùa thu thứ 12 lại trở về , hay giấc mơ mùa thu của anh và em bỗng quay về trong ký ức , cố chôn vùi ,cố lãng quên ,nhưng xem ra khó thực hiện .
Chiều chiều bỗng thấy không gian dường như trầm lắng , bên tai nghe lại ca khúc này qua giọng ca Quang Dũng ,em không sao ngăn được cảm xúc ,em lái xe ngang qua bao con đường quen thuộc mà chúng ta quen gọi là :" con đường tình ta đi của em & anh "", rồi em ghé vô quán Starbuck góc phố , và em còn cố tình chọn đúng chỗ ngồi quen thuộc , với cappucino bốc khói , bên Ipad xem trong file cũ những shoot ảnh cũ ,không đành lòng deleted .... thôi ta gọi là cứ ấp ủ ,dấu kín trong ngăn riêng gọi là còn chút gì để nhớ để thương .nha anh ..!!
8.2012
Autumn.CL
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét