Vẫn đó những hàng phi lao xanh muốt
Nhưng sợ có một ngày
Khi phi lao chẳng còn rì rào nữa
Bởi chẳng còn gió từ biển mẹ hời ru
Khi đó, những hàng cây gục chết!
Vẫn những bờ cát dài vàng óng
Những ngọn sóng êm
Ngày ngày còn hẹn hò
Và ôm ấp, âu yếm nhau.
Nhưng nếu lỡ một ngày
Cát chẳng còn vàng
Và sóng chẳng còn dịu êm
Liệu rằng sẽ có thêm một mối tình tan vỡ!
Anh biết lâu nayCát chẳng còn vàng
Và sóng chẳng còn dịu êm
Liệu rằng sẽ có thêm một mối tình tan vỡ!
Biển vẫn giỏi giấu buồn
Bởi đã lần nào thấy biển gào, hay khóc
Nhưng một khi biển chẳng còn là mình nữa
.....
HTAn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét