Trang

Tìm kiếm Blog này

Chủ Nhật, 26 tháng 9, 2010

Thì Thầm Mùa Thu


2010 thời @ với bao nhiêu là áp lực cạnh tranh lẫn ganh đua từng giây ,từng phút của các đại công ty trên thế giới ,ly' do khiến chúng ta đôi lúc cảm thấy mệt nhoài ,vì chạy đua theo cơn lốc của ipod., smart phone ,lactop, tablet,Ipad  ..
Chỉ ao ước một phút giây thư giãn , nghĩ ngơi hoàn toàn ,tấm trí thảnh thơi ,đầu óc lâng lâng cảm xúc trước cảnh đẹp thiên nhiên như ra biển dạo mát , lên núi camping ,hay rủ nhau đi cấu cá... chính là khi ta lắng đọng & bình yên nhất trong đời.
Tạm xem như mình gác lại bên ngoài mọi lo toan , suy tính , bon chen..chỉ biết hưởng thụ khung cảnh thiên nhiên tươi đẹp & sống động mà bấy lâu nay mãi mê công việc ,mà chúng ta đã thờ ơ ,hờ hững !
Cuối hạ & đầu thu ,mùa của thi ca & tràn đầy cảm xúc , làm gợi nhớ & hoài niệm về ngày tháng cũ nơi góc phố sân trường của thời học sinh.mơ mộng 
Chia tay muà hạ với ánh nắng chói chang ,gay gắt để chaò đón nàng thu quyến rũ đang chầm chậm daọ bước tới , lá vàng rơi ngập lối sân trường , thoáng đâu đó chừng như tiếng gió thì thầm ,khẽ khẽ bên tai với bao nhiêu cung bậc cảm xúc & sắc thu rực rỡ
  Khi nghe những giai điệu buồn của jazz ,blue , pop ,rock ballad , để ko suy nghĩ, & vui cho ngày mới…
Nhìn qua khung cửa!

Nhìn qua dòng người bước vội, nhìn những hạt nắng
… Một thoáng buồn, một thoáng suy tư, rồi tự mĩm cười cho lòng thanh thản, nhẹ nhàng hơn trong suy nghỉ, nhớ về ngày xưa thân ái , rồi nhớ tới bạn bè cũ .

Những con người thầm lặng, những niềm vui bất chợt, những ánh mắt  thương.yêu
Mơ! những giấc mơ không có thật, đời thường thì vội vã..
Cất giấc mơ ngày vào ngăn tủ, đóng lại.
.Những ngăn tủ của những nổi buồn sẽ đóng lại mãi mãi.!
Những hạt nắng! Ôi ta yêu làm sao những hạt nắng.lấp lánh
Trong cuộc sống ta thêm nhiều hơn những yêu thương…
Còn một chút gì để vấn vương & thật hạnh phúc.
Khi buồn bã thất vọng,mình lại ước chi có những người bạn quanh đây biết chia sẻ & an ủi cho  hạt nắng trong tâm hồn không bao giờ lịm tắt.....
…Và rồi chỉ còn lại những hạt nắng dường như vẫn cô đơn giữa bao bộn bề lo toan của cuộc sống lẫn sự thờ ơ ,hờ hững dù rằng ai vô tình làm ngơ .
Thật đáng tiếc !!
-Chút xót xa ngậm ngùi thương nhớ hạt nắng lẻ loi ấy .
Chút suy tư lan man trong khi  nghỉ trưa ,ta  thơ thẩn dạo quanh khu công viên cạnh office trong buổi trưa tháng 9/25/2010

Camly
Thu 2010



Thu Hát Cho Người 
Vũ Đức Sao Biển

Giòng sông nào đưa người tình đi biền biệt.
Mùa thu nào đưa người về thăm bến xưa.
Hoàng hạc bay, bay mãi bỏ trời mơ.
Về đồi sim, ta nhớ người vô bờ.

Ta vẫn chờ em dưới gốc sim già đó,

Để hái dâng người một đóa đẫm tương tư.
Đêm nguyệt cầm ta gọi em trong gió.
Sáng linh lan hồn ta khóc bao giờ.

Ta vẫn chờ em trên bao la đồi nương,

Trong mênh mông chiều sương
Giữa thu vàng, bên đồi sim trái chín
Một mình ta ngồi khóc tuổi thơ rơi.

Thời gian nào trôi bềnh bồng trên phận người.

Biệt ly nào không muộn phiền trên dấu môi.
Màu vàng lên, biêng biếc ánh chiều rơi.


Nhạc hoài mong, ta hát vì xa người.
Thu hát cho người, 
Thu hát cho người, người yêu...ơi !







Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét