Trang

Tìm kiếm Blog này

Thứ Ba, 13 tháng 11, 2012

Không Đề


...Có một người khách bộ hành đang lang thang trên một thảo nguyên khô cạn .Người khách đã đi rất lâu ,nhưng thảo nguyên vẫn bao la bất tận và con người cảm thấy kiệt sức Mặt trời nóng như thiêu như đốt , con người khát khô cổ họng cứ phải đưa lưỡi ráo hoảnh liếm mãi đôi môi nứt nẻ vì gió .
Bỗng một chấm đen xuất hiện xa xa phía trước .
Có lẽ đó là khu rừng ,tại đó anh ta sẽ tìm thấy bóng mát và có thể được giải cơn khát bằng dòng suối trong lành ?
Nhung không .Đó không phải rừng cây -chỉ có thảo nguyên bất tận vẫn trải dài trước mắt .
Một con chim đại bàng xuất hiện trên bầu trời cao vời vợi .
 
Chim đại bàng nhìn thấy nhìn thấy người khách bộ hành và bình nước đeo trên vai .Chim có lỗ tai rất thính lên nó đã nghe thấy tiếng nước óc ách trong bình
.Chim đại bàng ngạc nhiên hỏi : "Con người ơi ,sao người không giải khát đi ?người đã mệt nhoài và có thể chết khát ,sao người vẫn chưa uống nước ở trong bình ?" người khách bộ hành trả lời :"A, ừ đúng đấy ,ta đang đi bằng sức lực cuối cùng ,nhung nếu ta uống nước trong bình này ,ta sẽ không còn chút hi vọng nào nữa
.Từ lâu ta đã kiệt sức rồi ,chỉ còn niềm hi vọng thúc đẩy ta đi.Gíá như ta uống nước thì ta chẳng còn chút hi vọng nào nữa ,hỡi đại bàng..."
Và không cần phải nói gi thêm ,cả hai cùng im lặng. .

Đôi khi người ta có thể hiểu nhau bằng sự đồng cảm của cả tâm hồn .Mình đã nhớ mãi  câu chuyện kể bữa đó ..
2012 
CLy 


                                                   

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét