Thứ Sáu, 16 tháng 11, 2012
Tôi là ....
Tôi là lơ của một chuyến xe đò
Không nhớ mặt những người trên chuyến trước
Đưa và đón bao lộ trình xuôi ngược
Bằng những bài thơ ..
Xe đò theo về, chú bé ngây ngô
Tay nhỏ dại, mía gim là tình ái
Những người khách e dè và ái ngại
Khói xe đen, bụi cát bay mờ
Tôi là người đạp xích lô
Đêm đợi khách, dưới ngọn đèn hiu hắt
Trời đông giá, gió luồn xương lạnh cắt
Vẫn cứ trông chờ...
Trong lòng đêm, kẽo kẹt bánh xe qua
con đường hẽm, từng vủng mưa lầy lội
Tiếng trẻ khóc chợt xé tan màn tối
Nghe đời mình, thèm một tiếng ầu ơ
Tôi là người đi bán dạo, hoang sơ
Chân mỏi mệt, và giọng rao khàn đục
Hẽm lầy lội, ngõ quanh đường khuỷu khúc
Nhìn lại hàng, là những vết chai khô
Tôi người ngèo không có một lần mơ
Để làm củi cho mùa đông được ấm
Không có cánh để bay tìm trú ẩn
Đợi mùa xuân...
Tôi là người đi tìm vớt rêu rong
Cơn mộng mị, quê nhà, sâu tiềm thức
Chuyến về đến, như mọi lần, rất thực
Tỉnh dậy, nghe mưa giọt ở sau hè
Duy Định
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét