Em thênh thang trên con đường tình
Giọt nước mắt hãy lau thật khô
Tình yêu đã tan theo mây trời
Tôi mong em từ nay
Nhìn lại con đường em đi trên...
(Đầy màu xanh.)
Giọt nước mắt hãy lau thật khô
Tình yêu đã tan theo mây trời
Tôi mong em từ nay
Nhìn lại con đường em đi trên...
(Đầy màu xanh.)
Trịnh Nam Sơn
Mỗi khi mình nghe lyric của ca khúc :'Con đường màu xanh " của nhạc sĩ Trịnh Nam Sơn qua mp3 , DVD mình vẫn không kềm chế được bao cảm xúc xúc lẫn hoài niệm
Bao nhiêu kỳ ức lẫn kỷ niệm chợt ùa vể trong tâm trí ,tưởng chừng như mình đang còn ở Sài gòn .
Sáng sáng mình
thức sớm rời nhà lái xe đến giảng đường ,đến thư viện thành phố học bài ,
hẹn hò với bạn ,với người yêu .....
Sài gòn có những con đường thật dễ thương ,thơ mộng không thua chi những con đường ziczac Lombard ở Sanfrancísco , Toronto , Paris , nếu bạn sinh trưởng tại Sái gòn hay chỉ mới cư ngụ không bao lâu ,ắt hẳn bạn biết con đường Duy Tân có bao hàng me xanh xanh , đường Ngô Thời Nhiệm ,Bà Huyện Thanh quan ,Pasteur ...với những gốc cây điệp vàng ,hay cây khuynh diệp ,cây me cao thật cao toả bóng mát xuống những buổi trưa hè
Sài gòn có những con đường thật dễ thương ,thơ mộng không thua chi những con đường ziczac Lombard ở Sanfrancísco , Toronto , Paris , nếu bạn sinh trưởng tại Sái gòn hay chỉ mới cư ngụ không bao lâu ,ắt hẳn bạn biết con đường Duy Tân có bao hàng me xanh xanh , đường Ngô Thời Nhiệm ,Bà Huyện Thanh quan ,Pasteur ...với những gốc cây điệp vàng ,hay cây khuynh diệp ,cây me cao thật cao toả bóng mát xuống những buổi trưa hè
Nhớ
nhất hàng me xanh ngát ,màu xanh làm dịu hẳn cơn nắng gay gắt ,như
thiêu như đốt cháy da của các cô học trò cấp 3 trong những buổi học
thêm để chuẩn bị cho kỳ thi cuối cấp ,và luyện thi đại học .
Tuổi học trò bận rộn với thi cử ,nhưng cũng không ngăn cấm được các cô cậu rủ nhau đi nhặt me dốt vào đầu hè ở con đường Đồn Đất cũ trước cửa bệnh viện Grall - Nhi đồng 2.Không hẳn là ta thèm ăn chua ,nhưng vì mình thích thú với trò chơi : mỗi khi có cơn gió lay động là me chín trên cành rơi ào ào xuống , em học sinh, các cô cậu sinh viên ,mà người đi đường cũng dừng xe lại để nhặt me đem về nhà Thú vị thật , giá như lúc ấy mình có digital camera thì đã thu lại bao nhiêu cảnh đẹp lúc ấy rồi .
Giờ chỉ còn biết tiếc nuối và hoài niệm trong lòng....
Khoảnh khắc đẹp ấy đã là quá khứ ,mà chẳng ai có thể quay ngược chiều kim đồng hồ để trở lại lứa tuổi áo trắng học trò ngày xưa .
Những con đường màu xanh ngày xưa ấy luôn ghi dấu ấn cho mỗi chúng ta bạn đồng ý không ?
Tuổi học trò bận rộn với thi cử ,nhưng cũng không ngăn cấm được các cô cậu rủ nhau đi nhặt me dốt vào đầu hè ở con đường Đồn Đất cũ trước cửa bệnh viện Grall - Nhi đồng 2.Không hẳn là ta thèm ăn chua ,nhưng vì mình thích thú với trò chơi : mỗi khi có cơn gió lay động là me chín trên cành rơi ào ào xuống , em học sinh, các cô cậu sinh viên ,mà người đi đường cũng dừng xe lại để nhặt me đem về nhà Thú vị thật , giá như lúc ấy mình có digital camera thì đã thu lại bao nhiêu cảnh đẹp lúc ấy rồi .
Giờ chỉ còn biết tiếc nuối và hoài niệm trong lòng....
Khoảnh khắc đẹp ấy đã là quá khứ ,mà chẳng ai có thể quay ngược chiều kim đồng hồ để trở lại lứa tuổi áo trắng học trò ngày xưa .
Những con đường màu xanh ngày xưa ấy luôn ghi dấu ấn cho mỗi chúng ta bạn đồng ý không ?
Ai cũng yêu mến con đường đền trường ,dù bạn đi bộ vì nhà gần trường hay bạn đạp xe đạp cả 5- 10,20 cây số .
Nếu
bạn ở Gò vấp , Thủ đức ,Thanh đa , Giồng ông Tố mà trường bạn ở quận 1 ,
quận 3 ,quận 5 ..nhất là bạn học Sư phạm , Y khoa , hẳn nhớ tên con
đường An Dương Vương , Trần Bình Trọng , Nguyễn Tri Phương, Nguyễn Trãi .. tên những con
đường ấy luôn khắc sâu trong tim .
Thật thế , gần 4 năm miệt mài học ,trừ 1 tháng nghỉ hè , nghỉ tết 8 ngày
,còn lại hơn ba trăm ngày kia mình ,rong ruỗi trên chiếc xe đạp đến trường .
Thử hỏi sao ta không yêu thương nhớ nhung con đường màu xanh ấy ?
Khó mà diễn tả bằng ngôn từ chính xác tình cảm dành cho những con đường thân quen gần gũi ấy ,bất chợt ta ví von rằng chúng giống như người bạn thân lâu năm trở thành gắn bó quen thuộc trong cuộc đời .
Mọi vui buồn , suy tư trăn trở dường như chúng cũng chứng kiến cả những buổi chia tay , tan hợp của những mối tình sinh viên ,hay chia sẻ cả những lần thi cử , thi tốt nghiệp trong cuộc đời sinh viên chúng ta bạn nhỉ?
Thử hỏi sao ta không yêu thương nhớ nhung con đường màu xanh ấy ?
Khó mà diễn tả bằng ngôn từ chính xác tình cảm dành cho những con đường thân quen gần gũi ấy ,bất chợt ta ví von rằng chúng giống như người bạn thân lâu năm trở thành gắn bó quen thuộc trong cuộc đời .
Mọi vui buồn , suy tư trăn trở dường như chúng cũng chứng kiến cả những buổi chia tay , tan hợp của những mối tình sinh viên ,hay chia sẻ cả những lần thi cử , thi tốt nghiệp trong cuộc đời sinh viên chúng ta bạn nhỉ?
Bất kể thời tiết hai mùa mưa ,nắng thế nào ,con đường màu xanh ấy vẫn mang trên
mình chiếc áo màu xanh dịu dàng ,dù là trong mua gió ,hay nắng hè rực rỡ
Tuy mình x a Sài gòn cũng một thập niên , nhưng hình ảnh con đường thân quen dường như mãi ngự trị trong góc ngăn kỷ niệm .
Tạm chia tay Sài gòn ,mình lên phố cao Đà lạt với những con đường màu xanh ngát màu thông ,nào thông 2 lá , thông ba lá xanh tuyệt vời
Những con đường quanh co ,lên cao xuống thấp chứ không bằng phẳng như Sài gòn hay Huế ,Nha trang .
Nhưng màu xanh đặc trưng cùa những con đường phố núi bạn khó quên ,mình nhớ con dốc lên trường Bùi Thi Xuân , nếu không lầm là ngả 3 Bùi thị Xuân ,con đường dẫn vào đại học thành phố Đà Lạt ,khi quay về lại ra ngả 3 Phan Đình Phùng .
Con đường đẹp nhất của phố núi là đường Trần Hưng Đạo , xem trên HTV 7 ,HTV 9 ..bạn sẽ không thể cảm nhận được màu xanh tuyệt vời của thiên nhiên ví như chiếc áo thiên nhiên ban tặng cho những con đường ở phố núi Đà lạt .
Tuy mình x a Sài gòn cũng một thập niên , nhưng hình ảnh con đường thân quen dường như mãi ngự trị trong góc ngăn kỷ niệm .
Tạm chia tay Sài gòn ,mình lên phố cao Đà lạt với những con đường màu xanh ngát màu thông ,nào thông 2 lá , thông ba lá xanh tuyệt vời
Những con đường quanh co ,lên cao xuống thấp chứ không bằng phẳng như Sài gòn hay Huế ,Nha trang .
Nhưng màu xanh đặc trưng cùa những con đường phố núi bạn khó quên ,mình nhớ con dốc lên trường Bùi Thi Xuân , nếu không lầm là ngả 3 Bùi thị Xuân ,con đường dẫn vào đại học thành phố Đà Lạt ,khi quay về lại ra ngả 3 Phan Đình Phùng .
Con đường đẹp nhất của phố núi là đường Trần Hưng Đạo , xem trên HTV 7 ,HTV 9 ..bạn sẽ không thể cảm nhận được màu xanh tuyệt vời của thiên nhiên ví như chiếc áo thiên nhiên ban tặng cho những con đường ở phố núi Đà lạt .
Và còn điểm đặc biết ít ai đề ý khi dạo bước trên con đường màu xanh này , vì ở độ cao như vậy nên ,hầu hết tiếng ồn ,khói xăng ,bụi bặm rất ít thấy ở đây .
Nếu bạn là người Sài gòn ngoài nón bảo hiểm ,còn có găng tay và đôi khi che kín mặt bằng khăn che mặt y như ninza trong fim Hongkong
Có lẽ ta yêu mến con đường màu xanh ở phố núi Đà lạt cũng chính là ở không khí trong lành tươi mát đem lại cảm giác bình yên cho mỗi chúng ta!
Khi định cư bên này , cũng co ' biết bao con đường màu xanh với bóng cây toả bong' mát như Saigon quê nhà .
Khi phương tiện di chuyện bên Bắc mỹ hầu hết là xe hơi , với tốc độ
trung bình 45 mile , thời gian đi học ,đi làm ta phải tính toán thật kỹ ,mình
mà đi trể , e là không dễ dàng với lời giải thích cho ông big boss thần dân xứ mặt trời khó chịu kia !
Mình chẳng còn thời gian mộng mơ hay ngắm cảnh đẹp chung quanh , nên đôi khi mình hờ hững với những con đường màu xanh .
Khi sang mùa thu ,lá đổi màu , xác lá vàng rơi rụng trên đường cũng chẳng còn gây sự lôi cuốn cho ta hay bất cứ ai nữa . Tên những con đường cũng thay đổi có những con đường mang tên vị Tổng thống quá cố như Coolidge ,hay Tướng quân vị tướng vang danh trong sử sách Hoa Kỳ là Mac Arthur , Rosevelt , Grand ,..... nhưng có những tên con đường rất ư là ngộ nghĩnh và hài hước .
Có đôi lần vì tò mò đặt câu hỏi với ông thầy Chamber dạy lịch sử , nhưng ông cũng trả lời chung ,không giải thích tại sao ,làm mình cứ ấm ức trong lòng mãi tới giờ
Vì tên đường ngộ nghĩnh ,chỉ tình cờ đi ngang qua nhưng vẫn ghi nhớ : Button wood , Lemon tree ,Flying fish (hay Cá bay , Cinco de Mayo nhưng quen gọi đùa là 5 cô mặc áo may ô cho dễ nhớ .. có khi chỉ là con số 1-10 ....
Ngồi nơi đây mình ghi lại một khoảng trời thương nhớ về những con đường màu xanh yêu thương của ngày cũ , tâm tư xao động, mình chỉ ước gì sau giấc ngủ bình thường
Mình chẳng còn thời gian mộng mơ hay ngắm cảnh đẹp chung quanh , nên đôi khi mình hờ hững với những con đường màu xanh .
Khi sang mùa thu ,lá đổi màu , xác lá vàng rơi rụng trên đường cũng chẳng còn gây sự lôi cuốn cho ta hay bất cứ ai nữa . Tên những con đường cũng thay đổi có những con đường mang tên vị Tổng thống quá cố như Coolidge ,hay Tướng quân vị tướng vang danh trong sử sách Hoa Kỳ là Mac Arthur , Rosevelt , Grand ,..... nhưng có những tên con đường rất ư là ngộ nghĩnh và hài hước .
Có đôi lần vì tò mò đặt câu hỏi với ông thầy Chamber dạy lịch sử , nhưng ông cũng trả lời chung ,không giải thích tại sao ,làm mình cứ ấm ức trong lòng mãi tới giờ
Vì tên đường ngộ nghĩnh ,chỉ tình cờ đi ngang qua nhưng vẫn ghi nhớ : Button wood , Lemon tree ,Flying fish (hay Cá bay , Cinco de Mayo nhưng quen gọi đùa là 5 cô mặc áo may ô cho dễ nhớ .. có khi chỉ là con số 1-10 ....
Ngồi nơi đây mình ghi lại một khoảng trời thương nhớ về những con đường màu xanh yêu thương của ngày cũ , tâm tư xao động, mình chỉ ước gì sau giấc ngủ bình thường
Buổi sớm mai thưc giấc ,trước khi chuẩn bị đi làm , mình sẽ đi lại
những con đường quen thuộc .
Và cùng song hành với người bạn suốt đời im lặng nhưng lại gần gũi thân thiết bao năm ..
Chào tạm biệt con đường màu xanh nhé ,mình hẹn ngày hội ngộ không xa !
Và cùng song hành với người bạn suốt đời im lặng nhưng lại gần gũi thân thiết bao năm ..
Chào tạm biệt con đường màu xanh nhé ,mình hẹn ngày hội ngộ không xa !
2012
Camly
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét