Trang

Tìm kiếm Blog này

Chủ Nhật, 26 tháng 8, 2012

Sài Gòn nhớ, S. Gòn thương...S.Gòn ngày xưa đâu rồi ?


1 phút nhớ về Sài Gòn, Sài Gòn của ngày xưa...
Ngày ấy ta nhớ còn nhớ rõ lắm, trong ký ước non nớt của ta ta đã mơ ta mơ một ngày nào đó Sài Gòn này đẹp hơn, không còn những phố xa cũ kỹ, những căn gác xép bụi bặm và phong trần, mơ nhiều lắm kia, nói chung là mơ về Sài Gòn thêm một chút ồn ào, đông đúc giữa những con đường giao thông.tấp nập ồn ào xe và người
...Ngày xưa ta đã từng mơ Sài Gòn có nhiều toà cao ốc hơn, để che khuất đi cái bầu trời xanh thẳm kia, hay là ta ước có nhiều cửa tiệm lên với đủ màu sắc đèn điện về đêm vì lúc đó ta cảm thấy Sài Gòn này chán quá, tẻ nhạt quá, im lặng quá, bình yên và thăng trầm quá, Sài Gòn sạch sẽ, tươi sáng, không bao giờ có đêm thì phải....

.Sài Gòn của 300 năm..
Sài Gòn lúc ấy không hợp với một người như ta - năng động, lôi cuốn vào tương lai, vào Sài Gòn của một thời đại mới, còn Sài Gòn thời ấy thì thật là chán quá đi.Nhưng ta đã lầm, thật sự đã lầm.............
..Theo năm tháng giấc mơ của ta cũng trở thành hiện thực rồi....Sài Gòn giờ đây đã trở thành một thành phố công nghiệp cực kỳ hiện đại với đầy đủ tiện nghi, với các trung tâm thương mại sầm uất như giấc mơ của tôi ngày bé.....
Vui sướng, thích thú vì Sài Gòn đã thay đổi, thay đổi một cách hoàn toàn, thay đổi đến mức không ngờ, đúng là Sài Gòn của những năm 2000.
Ôi chao những ngôi nhà cao ốc kìa hai ba chục tầng, kìa văn phòng máy lạnh mát rượi, kìa những khu phố cao cấp, gác xép cũ kỹ không còn mà toàn là ban công xinh xắn, ôi những hàng cây xanh làm khuất bầu trời, những hàng cột điện cao chọc trời.......những công viên đầy hoa thảo xinh xinh
.......Ôi cho yêu quá........Sài Gòn ơi....ơi
Nhưng...lại một tiếng "nhưng" vang lên ta lại nghĩ ngay về mặt đối lập của nó rồi nhỉ?
Đúng đằng sau cái sự phồn hoa đô thị ấy, có ai biết đâu nào, một nỗi thèm khát dâng lên trong lòng ta.?
.Sài Gòn biết không Sài Gòn.......ta nhớ Sài Gòn nhiều lắm.
Ta nhớ Sài Gòn mọi lúc luôn luôn... Nhưng không phải ta nhớ về hiện nay của Sài Gòn đâu..
Sài Gòn ngày nay đã thay đổi quá nhiều rồi Sài Gòn biết không, mi đã không còn như trước nữa đâu!
Sài Gòn ơi.....Ta nhớ ngày xưa của Sài Gòn, hoài niệm về một Sài Gòn ngày ấy, nhớ về một Sài Gòn từng thăng trầm, từng im ắng, một Sài Gòn ta đã từng muốn thay đổi........nhưng thời gian làm sao có thể quay ngược lại đúng không Sài Gòn ?
Ta nhớ từng con đường dãy phố của ngày xưa, những con đường trải đầy lá bàng rơi, những con đường rắc hoa phượng, những con đường với hàng cây cao chới với, mỗi khi gió thổi qua là xào xạc từng hồi........ những con đường tràn ngập áo dài trắng tan trường, những con đường đông đúc vào sáng sớm và vắng vẻ giữa đêm khuya.
.Những con đường bằng phẳng, đẹp đẽ....Sài Gòn lãng mạn, đầy yêu thương với những con phố quen thuộc tràn ngập áng nắng và những cơn mưa rào dai dẳng. 


Sài Gòn biết không, ngày nay ở đâu đường phố cũng cao thấp, kẹt xe triền miên do công trường......ngay cả về đêm Sài Gòn cũng không được yên giấc ngủ, đua xe ào ạt.......còn đâu Sài Gòn mơ mộng những ngày ấy nữa Sài Gòn ơi !Không chỉ nhớ những con đường xanh bóng mát đâu nhé, nhớ luôn cả những bức tường rêu phong của khu phố người Hoa ngay chợ Lớn, quận 5 quận 8 gì đó, những bức tường cổ kính đầy mảng rêu mà nhìn thoáng qua rồi lại chợt đi..........quên đi rêu phong đã làm cho Sài Gòn thăng trầm và bình yên trở lại.....
...Rêu làm cho phố Sài Gòn xanh hơn và cổ kính hơn.
Ngày nay các studio thường lấy cảnh rêu để chụp hình nhưng đó là chỉ là rêu nhân tạo mà thôi, đã có ai tận nhìn thấy một mảng tưởng rêu chưa, trơn và xanh cổ lắm xen giữa những ô gạch đỏ, 2 màu sắc tương phản nhau tạo thành một phong cách của sài Gòn - một Sài Gòn xưa rêu phong và cổ kính khó quên
Sài Gòn tráng lệ là thế nhưng hiện nay muốn tìm được một gánh hàng rong trong góc khuất đường nào đó cũng khó lắm.........phải người Sài Gòn lâu năm mới được nơi nào là góc cuối cùng cua mi đúng không Sài Gòn
.Ta nhớ lắm những gánh hàng rong bên hè phố...những gánh hàng rong ấy lúc nào cũng tấp nập người qua lại vậy mà giờ thì một gánh cũng khan hiếm...

Muốn chọn được một gánh hàng rong ngon cũng khó lắm, phải thuộc đường lối trong Sài Gòn khá nhiều mới tìm ra..


Ta nhớ lắm những hàng bún riêu nóng hổi, thơm phức........nhớ lắm những hàng bánh vặt nóng thơm giòn...nhớ lắm những hàng cóc ổi sau giờ tan trường...nhớ những cô hàng rong vui vẻ, xuề xoà, tươi cười mãi...nhớ nhiều lắm gánh hàng rong của ta ơi.!!Rồi nhé, hết gánh hàng rong rồi gì nữa nào..Ta nhớ rằng Sài Gòn nắng mưa thất thường lắm.
Đôi khi ta muốn ngồi dưới một ngôi nhà nào đó, uống tách capuchino thơm lừng, nghe vài bản nhạc kinh điển không lời mà ngắm Sài Gòn dưới mưa.ngắm Sài Gòn trong nước của thiên nhiên như thế nào...ngắm cả thành phố đang thay đổi từng giờ theo thời gian.....ngắm Sài Gòn của ta đang khóc yếu đuối thế nào.......ngắm Sài Gòn một phút bình yên, lắng đọng nhẹ nhàng trong mưa.
Hãy để Sài Gòn này yên tĩnh dù chỉ một giây thôi nhé..Sau ngày rồi tới đêm, đêm Sài Gòn hiện ra tuyệt vời, đẹp lắm cơ.....không phải những bảng hiệu màu mè, chói loá thế đâu.......mà đêm Sài Gòn đầy gió......gió lồng lộng thổi mát trên những khu chung cư. Gió cuốn đi tất cả nhưng gì khó chịu, mệt mỏi của ban ngày mang lại sự nhẹ nhàng, êm ái của đêm.
Gió từ ngoài sông Bạch Đằng lùa vào thàng phố, mang cả hương vị của sông vào. Gió ơi.........hãy cuốn Sài Gòn theo nhé, hãy cuốn Sài Gòn vào thế giới đêm khuya nhé...!!!
Yêu bầu trời đêm của Sài Gòn - nhẹ nhàng, thanh thản, yên tĩnh. cô đơn và trầm lặng!
Ta yêu Sài Gòn điều đó là lẽ tất nhiên, vì ta là người Sài Gòn mà, ta yêu Sài Gòn và tất cả những gì thuộc về Sài Gòn
Ta yêu cái ngày xưa của mi lắm lắm nhưng ta biết nó chỉ là hoài niệm trong ta vì ta biết rằng thời gian dẫu muốn cũng không bao giờ quay ngược lại - đó là quy luật của thiên nhiên mà...
Ta biết vậy nên ta sẽ mãi chôn kín 4 tiếng "Sài Gòn ngày xưa" trong lòng ta như một ký ức tuyệt đẹp của tuổi thơ
..Ta sẽ mãi yêu quá khứ - hiện tại - tương lai của Sài Gòn, vì ta vốn dĩ là một phần tử của Sài Gòn mà, sẽ chẳng ra gì nếu ta không yêu nơi ta đã sinh ra lớn lên và sẽ lập nghiệp tại đây, phải không Sài Gòn.


Ta yêu Sài Gòn lắm mi àh, Sài Gòn có biết không? Và ta biết đã từ rất lâu, lâu lắm rồi Sài Gòn cũng yêu ta như vậy, yêu bằng một tình yêu nồng thắm, chân thành, như một người mẹ yêu đứa con đang mong chờ nó trở về, phải chăng Sài Gòn - Sài gòn của ta.
.Dù sao đó cũng chỉ là mơ ước vì bây giờ ngay cả dưới mưa Sài Gòn vẫn tấp nấp, xôn xao kia mà, phải không Sài Gòn ??
Hết mưa rồi lại nắng......đúng là thời tiết thất thường quá đấy..Như thế mới giống Sài Gòn chứ, đúng không?
  Nắng trong Sài Gòn là cái nắng gay gắt nóng oi ả, nóng bức, nắng giống như Sài Gòn tràn trề sinh khí, hừng hực sức sống vậy
..Nắng làm bao nhiêu người khó chịu, khổ sở nhưng nắng làm cho tụi học trò khoái chí trong những hàng chè, hàng kem tươi mát.........nắng làm cho học trò mãi chơi quên đường về để rồi sau đó chịu đòn.
Có ai biết được rằng đằng sau buổi trưa, Sài Gòn của hoàng hôn vẫn còn ánh mặt trời..vẫn là một mặt trời mạnh mẽ không bao giờ tắt, mạnh mẽ nhưng vẫn êm dịu, mạnh mẽ nhưng vẫn nồng nàn, mạnh mẽ
Nhưng làm sáng Sài Gòn vào hoàng hôn, mạnh mẽ nhưng vẫn sáng nhè nhẹ đủ để hắt lại những tia sáng yếu ớt trong thời khắc cuối cùng của một ngày..

                                 Ánh minh blg
                                           2009

                     @@ tks AM 
Sgon chợt gần nay đã xa vời vợi nhưng tình cảm dành cho Sgon không bao giờ phai nhòa trong tâm tưởng Ôi Sgon mến thương của ta ơi.!


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét