Trang

Tìm kiếm Blog này

Chủ Nhật, 26 tháng 8, 2012

GoodBye


Bạn thân mến, chiều cuối tuần nhà tôi nói: “Anh có bỏ vào hộp thư của em một bản nhạc, anh nghĩ, em nên gởi cho các con.” Bạn thấy đó, ở cái đất nước văn minh này, đời sống bận rộn, dù gặp nhau mỗi ngày vẫn không có thì giờ để nói chuyện với nhau.
Tôi đã gởi đi cho bốn đứa con và nhận được hồi âm – that was sad… it made me cry.
 Các con tôi không biết là mẹ của chúng đã chảy nước mắt nhiều hơn nữa. Hơn suốt tuần nay, trong lúc làm việc, lái xe, điệp khúc của bài nhạc cứ văng vẳng trong hồn tôi và những hình vẽ minh hoạ vẫn đầy ắp trong đầu.
-Bạn thân mến, tôi sẽ kể lại cho bạn nghe về bài nhạc đã làm ướt đẫm tâm hồn tôi. 
Đó là một tác phẩm của Air TV.com.cn – Kissmore 2003, một công ty âm nhạc ở Trung Quốc, bài hát mang tên Goodbye, với tiếng hát Celine Dion. Họ đã dùng hình vẽ để minh họa cho tiếng hát.
Mama, you gave life to me.
Turned a baby into a lady, and Mama, all you had to offer was a promise of a lifetime of love.
Tôi thấy hiện lên trên màn hình computer là một thiếu phụ trẻ đang đong đưa đứa bé trên tay, sau đó, mặt bà hơi có nét nhăn khi hình vẽ chuyển qua bà đang chải tóc cho con.Bạn ơi, tôi nhớ đến mẹ tôi biết chừng nào.
 Cách đây 40 năm, tôi cũng đã từng nhăn nhó khi mẹ tôi bắt tôi ngồi đàng hoàng để bà chải tóc và thắt bím cho tôi.
 Mẹ tôi cũng đã rón rén đắp lại tấm chăn trên người khi tôi ngủ say hất tung xuống dưới chân giường, bà cũng đã nhẹ nhàng khoác lên cho tôi chiếc áo len mỏng khi tôi thức khuya học bài thi và húng hắng ho.
Now I know, there is no other love like a mother’s love for her child. I know that love so complete. Someday must leave, must say goodbye.
Goodbye’s the saddest word I’ll ever hear.
Goodbye’s the last time I will hold you near.
Someday you’ll say that word, and I’ll cry.
It’ll break my heart to hear you say goodbye.

Bạn thân mến,
 hình ảnh người mẹ đứng xoay lưng lại trong bếp khóc thầm khi cô con gái chuẩn bị hành lý đi học, và hai mẹ con ôm nhau khóc ở sân ga xe lửa trước khi cô bé lên xe đến nơi xa lạ để lại bà mẹ một mình lẻ loi nhìn theo tay vẩy của con khuất dần xa cũng chính là bản sao lại của tôi mấy chục năm về trước chớ nào có xa lạ gì đâu.
Những ngày đó, suốt ba tháng hè ở nhà với mẹ, những phút cuẩn bị trở lại trường Couvent Des Oiseaux ở Đà Lạt với bạn bè đã làm tôi thích thú soạn sửa đồ dùng, may quần áo mới quên mất mẹ luôn luôn lẩn quẩn bên cạnh, nhắc nhở mang theo món này sợ con quên món khác. 

Câu trả lời của tôi luôn luôn … con lớn rồi mà mẹ.. mặc dầu tôi chưa bước qua khỏi ngưỡng cửa trung học.
Tôi nghĩ ngay đến cô bạn nhỏ của tôi, Teresa Hung, lúc đưa đứa con vào đại học, cô trở về San Jose đã chảy nước mắt với tôi và ngẩn ngơ thương nhớ con đến cả tuần chưa trở lại bình thường.
 Ôi, các bà mẹ của chúng ta, dù ở bất cứ thời đại nào cũng vẫn nguyên một trái tim dâng hiến cho các con.Mama, you gave love to me.
Turned a young one into a woman, and Mama, all I ever needed was a guarantee of you loving me.
Cause I know, there is no other love like a mother’s love for her child. And it hurts so that something so strong someday will be gone. Must say goodbye.
Goodbye’s the saddest word I’ll ever hear.
Goodbye’s the last time I’ll hold you near.
It’ll break my heart to hear you say goodbye. But the love you give will always live.
You’ll always be there every time I call .
You offered me the greatest love of all.
You take my weakness and you make me strong.
And I will always love you till forever comes.
Bạn thân mến, tôi không được cái may mắn như cô gái trong bài hát. Mẹ cô dõi theo lúc cô có cái hẹn đầu tiên với bạn trai. Cô cũng được mẹ chải tóc cài hoa lên đầu và cười sung sướng nhìn cô bước lên xe hoa về nhà chồng.
 Tôi thì không! Mẹ tôi ra đi vĩnh viễn khi tôi vừa 17, lúc tôi vừa mới biết yêu. Mẹ chưa gặp được người yêu của tôi, mặc dầu trước đó, làm việc gì mẹ tôi cũng nghĩ đến ngày tôi theo chồng. Sửa lại căn nhà, mẹ cũng nói, để cho sau này đám cưới bé Ti có chỗ rộng rãi cho nhà trai đến dự. 
    Thấy con ai bụ bẫm dễ yêu, mẹ cũng dành bế và xưng là bà ngoại.
Tôi lại nhăn mặt cằn nhằn… con còn nhỏ mà mẹ. Nhỏ cũng là tôi, lớn vẫn chính tôi. Mẹ tôi mất, cũng vào tháng này. Trời Sài Gòn mưa tầm tả chớ không nắng hanh hao những ngày đầu thu như ở đây.
Hơn ba mươi năm, tôi vẫn còn ngửi được mùi ẩm ướt của đất trong ngày mưa ấy và vẫn còn cảm được cái rét buốt thấu xương khi nhìn khuôn mặt xanh xao của mẹ và tiếng mưa rơi, sấm chớp của đêm biệt ly! 
Những đứa con của tôi không hưởng được nụ hôn của bà ngoại, không ngửi được mùi thơm ngọc lan từ mái tóc bà và không được vòng tay âu yếm của bà ngoại nâng niu bồng ẳm.
And when you need me.
I’ll be there for you all the way.
I’ll be there whole life through.
I’ll be there this I promise you, Mama.
I’ll be your beacon through the darkest night.
I’ll be the wings that guide your broken flight.
I’ll be your shelter through the raging storm, and I will love you till forever comes.

Bạn ơi, nước mắt tôi chảy vì ghen tị với cô gái trong hình vẽ. Cô đã trưởng thành, đã có thể chở che cho mẹ, dù rằng không ai chống trả được thần chết, nhưng ít ra, cô đã có thời giờ với bà mẹ hơn tôi.
 Lúc đó tôi còn ngây thơ quá, chỉ có khóc và tủi hờn vì không còn mẹ.
 Bây giờ, đã trưởng thành, làm mẹ, là bà ngoại tôi vẫn còn thèm muốn có mẹ để được săn sóc, nuông chiều và nhỏng nhẻo.
Bạn thân mến,
 bây giờ chắc bạn đã hiểu tại sao mỗi khi ra đường gặp những người đã lớn tuổi vẫn còn có mẹ tôi cứ hay dõi mắt nhìn theo. 
Tôi yêu biết bao nhiêu cảnh người trung niên diù bà mẹ tóc bạc phơ đi chợ, đi ăn tiệc, xem hát.
Đó là lý do tôi thân thiết vô cùng với hình ảnh Cindy Nguyễn của Lakami ngồi giữa mẹ già tóc trắng bạc phơ và cô con gái nhỏ trong những buổi tiệc gây gũy của các tổ chức từ thiện.

Goodbye’s the saddest word I’ll ever hear.
Goodbye’s the last time I will hold you near.
Someday you’ll say that word and I will cry.
It’ll break my heart to hear you say goodbye.
Till we meet again. Until then… goodbye.

   Tiếng hát ngưng, phim dứt với cảnh vẽ cô gái nằm yên trên giường, con búp bê nhỏ mẹ cô mua cho cô thời còn bé tí lửng lơ trên tay, nước mắt cô chảy dài, ướt mặt gối.
Bạn ơi! Đó chính là hình ảnh của tôi thuở đó cũng như tận bây giờ nửa khuya. 
Mỗi lần thất bại trong đời sống, mỗi lần bị người khác đâm sau lưng làm ngã qụy, tôi vẫn thường nhớ đến mẹ tôi và chảy nước mắt, một mình, trong đêm.
 Bạn thân mến, 
nếu bạn hạnh phúc và may mắn hơn tôi còn có mẹ. Hãy yêu và gần gũi với mẹ mình nhiều hơn. 
Đó là gia tài lớn nhất của đời người. Đừng để như tôi, nước mắt ngắn dài khi nghe…giấc ngủ chưa tròn mẹ bỏ con đi, gối mỏi chân mòn mẹ bỏ con đi… trong khi con ngồi, mẹ bỏ con đi… trong khi con nằm, mẹ bỏ con đi… mẹ bỏ con đi, đường xa dịu vợi… mẹ bỏ con đi… (nhạc Trịnh Công Sơn).

TrươngGiaVy


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét