Một nhành hoa dại
tôi cầm
Hỏi thăm thành phố
Sài Gòn buồn chi ?
Trúc Đào
rụng lá ngày đi
Thương người mất trí
tình si lâu rồi
Khóc đời
bằng hạt lệ khô
Tôi lang thang
giữa đôi bờ thực hư
Mặc cho
thiên hạ mỉm cười
tôi cầm
Hỏi thăm thành phố
Sài Gòn buồn chi ?
Trúc Đào
rụng lá ngày đi
Thương người mất trí
tình si lâu rồi
Khóc đời
bằng hạt lệ khô
Tôi lang thang
giữa đôi bờ thực hư
Mặc cho
thiên hạ mỉm cười
Trần gian lắm kẻ
bày trò giết nhau
Buồn buồn
xin nhắn vài câu
Người mất trí
chẳng biết đau nữa rồi
Cầm nhành hoa dại
tôi mơ
Ngày mai
ngày mốt
ngày tôi không còn
Thiên tài
chết chẳng chỗ chôn
Mấy em
xinh đẹp
khóc mòn con ngươi
bày trò giết nhau
Buồn buồn
xin nhắn vài câu
Người mất trí
chẳng biết đau nữa rồi
Cầm nhành hoa dại
tôi mơ
Ngày mai
ngày mốt
ngày tôi không còn
Thiên tài
chết chẳng chỗ chôn
Mấy em
xinh đẹp
khóc mòn con ngươi
Linh Phương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét